content
stringlengths
24
67.4k
title
stringlengths
1
460
url
stringlengths
24
234
genre
stringclasses
7 values
period
stringclasses
7 values
specific_genre
stringclasses
21 values
author
stringlengths
5
26
đẩy hoa dun lá khỏi tay trời , < > nghĩ lại tình duyên luống ngậm ngùi . < > bắc yến nam hồng , thư mấy bức , < > đông đào tây liễu , khách đôi nơi . < > lửa ân , dập mãi sao không tắt , < > biển ái , khơi hoài vẫn chẳng vơi . < > đèn nguyệt trong xanh , mây chẳng bợn , < > xin soi xét đến tấm lòng ai ...
Gửi cô Trương Quỳnh Như bài 2
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Tây Sơn
thất ngôn bát cú
Phạm Thái
từ chốn thềm cung trộm dấu hương , < > dễ xui tao khách mối sầu vương . < > gió thông réo rắt rong đèn oán , < > trăng hạnh chênh vênh dạng bóng dương . < > nếu đã tình duyên dun dủi phận , < > thì xin ân ái vẹn nên đường . < > phong lưu đôi lứa đà ai dễ ? < > bụi tục chi cho bợn lóa gương .
Gửi cô Trương Quỳnh Như bài 1
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Tây Sơn
thất ngôn bát cú
Phạm Thái
hợi sang xanh biếc ngọn đèn tàn , < > gượng đốt lò vàng ngại với hương . < > làn khói chập chờn vương nỗi nhớ : < > cõi lòng thảng thốt nẫu đêm trường . < > canh gà eo óc khua bên trướng , < > hồi cuốc băn khoăn giục dưới tường . < > mấy kẻ chung tình ai đã nhấp , < > hay còn trằn trọc nỗi người thương !
Giờ hợi
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Tây Sơn
thất ngôn bát cú
Phạm Thái
giờ tuất canh sang được mấy phần , < > càng thêm ngao ngán bận lòng xuân . < > nguyệt mờ trướng ngọc , khôn êm gối ! < > gió lạnh rêm hoa ngại lẻ chân ! < > nghĩ nỗi tình riêng khôn kẻ biết , < > tưởng điều tâm sự , mấy người thân ? < > bóng dâu dù tỏ dù không tỏ ! < > tài tử giai nhân vốn nợ nần .
Giờ tuất
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Tây Sơn
thất ngôn bát cú
Phạm Thái
trời xanh cao thẳm mấy tầng khơi , < > nỡ để duyên ai luống thiệt thòi ! < > buồn đốt lò vàng hương nhạt khói , < > sầu châm chén ngọc rượu không hơi . < > lầu tây nguyệt gác mây lồng bóng , < > ải bắc hồng sang bể tuyệt vời . < > một mối chung tình tan mấy mảnh , < > suối vàng , ai nhắn hộ đôi lời !
Khóc cô Trương Quỳnh Như bài 1
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Tây Sơn
thất ngôn bát cú
Phạm Thái
oanh ru bên trướng giấc hoa nồng , < > say tỉnh hồn mai nhớ lại mong . < > non nước mơ màng chừng chỉ lữ , < > mây mưa phảng phất đỉnh vu phong . < > quyên về viễn phố hoa rầu rĩ , < > nhạn tếch hành dương nguyệt não nùng . < > đàn tiếng ly loan tay ngại gẩy , < > mối sầu ai gỡ hộ cho xong .
Khóc cô Trương Quỳnh Như bài 2
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Tây Sơn
thất ngôn bát cú
Phạm Thái
tạo hóa khen thay khéo vẽ vời < > dạm nên một rặng núi con voi < > tới chầu điện ngắm quỳ khom gối < > nằm ngắm doành thanh vắt vẻo vòi < > cây biếc dưới trên che tán rợp < > mây vàng cao thấp thắng bành ngồi < > cưa mưa búa tuyết dầu dầu vậy < > xương đá lòng rêu vẫn hẳn hoi
Núi Con Voi
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Tây Sơn
thất ngôn bát cú
Phạm Thái
có ai muốn biết tuổi tên gì , < > vừa chẵn hai mươi , gọi chú lỳ . < > năm bảy bài thơ ngâm lếu láo , < > một vài câu kệ tụng a ê ! < > tranh vờn sơn thủy màu lem luốc , < > bầu giốc càn khôn giọng bét be . < > miễn được ngày nào ngang dọc đã , < > sống thì nuôi lấy , chết chôn đi !
Tự trào
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Tây Sơn
thất ngôn bát cú
Phạm Thái
ác lặn , xăm xăm tới < > gà kêu , lẻn lẻn về < > quan ngắn hết , quan dài hết < > ghê ! ... < > < > một năm mười hai tháng < > một tháng ba mươi ngày < > hũ lớn cạn , hũ bé cạn < > say ! ... < > < > trông lên nhà đổ đoạn < > trông xuống vách tan rồi < > cha thế ấy , con thế ấy < > thôi ! ...
Cha con rượu chè cờ bạc
https://www.thivien.net/
thơ tự do
Tây Sơn
cổ phong (cổ thể)
Phạm Thái
dăm bảy năm nay những loạn ly , < > cũng thì duyên phận , cũng thì thì . < > ba mươi tuổi lẻ là bao nả , < > năm sáu đời vua khéo chóng ghê ! < > một tập thơ dày ngâm sảng sảng , < > vài nai rượu kếch ních tì tì . < > chết về tiên bụt cho xong kiếp , < > đù ỏa trần gian sống mãi chi !
Tự thán Cảm thán
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Tây Sơn
thất ngôn bát cú
Phạm Thái
bật cây nêu đem mới lại cho mau , già , trẻ , gái , giai đều sướng kiếp ; < > đùng tiếng trúc đuổi cũ đi đã đáng , cỏ , hoa , non , nước cũng mừng xuân .
Câu đối Tết: Bật cây nêu - Đùng tiếng trúc
https://www.thivien.net/
thơ tự do
Tây Sơn
câu đối
Phạm Thái
gió thu hiu hắt khóm phương tùng , < > thổi rụng hàng châu ngoẹn má hồng . < > cỏ biếc chẳng treo hồn sở trướng , < > trúc vàng thà điểm giọt ngu cung . < > hoa kề cổ trủng đeo tình nặng , < > trăng rọi cô lư sáng tiếng trong . < > dệt gấm thanh nê câu nhất tiếu , < > thêu nền thúy ái chữ tam tùng .
Đề Nghĩa Lư bài 1
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Tây Sơn
thất ngôn bát cú
Phạm Thái
ai lên tử các thanh vân < > hỏi thăm ả tố chiều xuân thế nào < > cầm âm một khúc gởi trao < > cậy lòng dì gió đưa vào hương cung . < > oanh én véo von gọi khách < > cỏ hoa hớn hở mừng ai < > gió xuân hây hẩy giục đưa người < > dễ khiến lòng tơ bối rối ! < > thấp thoáng thoi oanh dệt liễu < > thung thăng phấn bướm dồi mai < > vũ lăng xa diễn biết bao vời < > khôn hỏi đào nguyên đâu tá . < > khôn hỏi đào nguyên đâu tá < > dòng ngự câu gieo lá tình thi < > may thay một hội tương kỳ < > đã bên tình phận lại bề phong lưu < > câu hảo cừu đợi người thục nữ < > năm mây phong hai chữ đồng tâm < > đón xuân nhắn với tri âm < > tính tình xin tỏ tiếng lòng nầy cho . < > rắp hẹn hò ngồi hoa đứng tuyết < > lòng còn e khôn biết nói năng ... < > bây giờ mượn gió cung đằng < > vì duyên xưa mối xích thằng lại đây . < > < > thơ rằng : < > từ chốn thềm cung trộm dấu hương < > dễ xui tao khách mối sầu vương < > gió thông gieo rắc chong đèn oán < > trăng hạnh chênh vênh rạng bóng dương < > nếu đã tình duyên run rủi phận < > thì xin ân ái vẹn vuông đường < > phong lưu đôi lứa đà ai dễ < > bụi tục chi cho bợn lóa gương . < > < > bợn trần chi để lóa gương < > tuyết mai là tiết liễu dương ấy tình < > khổn hoa vừa mãn phong thanh < > nức gương kinh các nổi danh tao đàn < > trong tình thú hồng nhan dễ mấy < > chốn phòng trung trộm thấy phong quang < > xui lòng du tử thêm càng ... < > biết bao giờ vẹn lửa hương ước nguyền ? ! < > tâm sự gởi hoa tiên một bức < > từ chương không sánh bậc hào hoa < > những thì ân ái thế mà ... < > tài nương xin hãy xét ta chữ tình . < > bóng quế mờ mờ trước nóc < > hơi hương hây hẩy bên thềm < > ngón cầm dìu dặt nhẫn thâu đêm < > văng vẳng khêu sầu dường điểm < > cành tuyết ngoài thềm mới chớm < > chồi hương bên cửa vừa cầm < > vườn đào quạnh quẽ mượn ai tầm ? < > mấy bức gấm phong im ỉm . < > im ỉm gấm phong mấy bức < > điểm một ngày dằng dặc dường niên < > để ai đưa đón cung tiên < > xếp nghề vũ lại gác bên trướng tình < > mây phủ vóc hình thương cẩu < > nguyệt mờ ám ngọc vẻ ngọc thiềm < > bóng đèn xanh thắm lọt năm đêm < > dò dõi khắc sầu khôn điểm < > mấy tiếng lầu hoa chợt lắng < > vài phen ngấn mực còn cầm < > tuyết lồng thôn lạnh biết đâu tầm ? < > chín khúc sầu trường im ỉm . < > im ỉm sầu trường chín khúc < > mượn tiêu cầm đỡ lúc tương tư < > cầm sao thấy điệu ngẩn ngơ < > tình ai luống để khách thơ thêm càng ... !
Cầm tháo
https://www.thivien.net/
thơ tự do
Tây Sơn
cổ phong (cổ thể)
Phạm Thái
cuồn cuộn xe mây kíp ruổi giong , < > dễ mà theo hỏi chốn hành tung . < > khêu sầu chín khúc chùng dây sắt , < > diễn thảm năm canh quạnh giọt đồng . < > niêm đảo mơ màng hồi thú cổ , < > sinh tiêu văng vẳng tiếng thiền chung . < > huyền thương ví chẳng thù hồng phấn , < > chi kiếp trần hoàn trả chửa xong !
Đề Nghĩa Lư bài 2
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Tây Sơn
thất ngôn bát cú
Phạm Thái
từ chốn thiềm cung trộm dấu hương < > dễ xui tao khách mối sầu vương < > gió thông réo rắt rong đàn oán < > trăng hạnh chênh vênh rạng bóng dương < > nếu phải tình duyên may chút phận < > thì xin ân ái vẹn hai đường < > phong lưu đôi lứa ai đà dễ < > bụi tục chi cho bợn lóa gương
Mơ tưởng Trương Quỳnh Như
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Tây Sơn
thất ngôn bát cú
Phạm Thái
sinh có nhân thân , < > ấy là họa cả ; < > ai hay cốc được , < > mới ốc là đã . < > tuần này mà ngẫm , < > ta lại xá ta ; < > đắc ý cong lòng , < > cười riêng ha hả . < > công danh chẳng trọng , < > phú quý chẳng màng ; < > tần hán xưa kia , < > xem đà nhèn hạ . < > yên bề phận khó , < > kiếm chốn dưỡng thân ; < > khuất tịch non cao , < > náu mình sơn dã . < > vượn mừng hủ hỷ , < > làm bạn cùng ta ; < > vắng vẻ ngàn kia , < > thân lòng hỷ xả . < > thanh nhàn vô sự , < > quét tước đài hoa ; < > thờ phụng bụt trời , < > đêm ngày hương hỏa . < > tụng kinh niệm bụt , < > chúc thánh khẩn cầu ; < > tam hữu tứ ân , < > ta nguyền được bả . < > niệm lòng vặc vặc , < > giác tính quang quang ; < > chẳng còn bỉ thử . < > tranh nhân chấp ngã . < > trần duyên rũ hết , < > thị phi chẳng hề . < > rèn một tấm lòng , < > đêm ngày đon đả . < > ngồi cong trần thế , < > chẳng quản sự thay . < > văng vẳng ngàn kia , < > dầu lòng dong thả . < > học đòi chư phật , < > cho được viên thành ; < > xướng khúc vô sinh . < > an thiền tiêu sá . < > ai ai xá cốc , < > bằng huyễn chiêm bao ; < > xẩy tỉnh giấc hòe , < > châu rơi lã chã . < > cốc hay thân huyễn , < > chẳng khác phù vân ; < > vạn sự giai không , < > tựa dường bọt bể . < > đem mình náu tới , < > cảnh vắng ngàn kia ; < > dốc chí tu hành , < > giấy sồi bô bả . < > lành người chẳng chớ . < > dữ người chẳng hay ; < > ngậm miệng đắp tai , < > hề chi họa cả . < > an thân lập mệnh . < > thời tiết nhân duyên ; < > cắt thịt phân cho , < > dầu là chim cá . < > thân này chẳng quản . < > bữa đói bữa no ; < > địa thủy hỏa phong , < > dầu là biến hóa . < > pháp thân thường trụ , < > phổ mãn thái hư , < > hiển hách mục tiền , < > viên dung lõa lõa . < > thiền tông chỉ thị , < > mục kích đạo tồn ; < > không cốc truyền thanh , < > âm hưởng ứng dã . < > phô người học đạo , < > vô số nhiều thay ; < > trúc hóa nên rồng , < > một hai là họa . < > bởi lòng vờ vịt , < > trỏ bắc làm nam ; < > nhất chỉ đầu thiền , < > sát na hết cả . < > < > kệ rằng : < > cảnh tịch an cư tự tại tâm , < > lương phong xuy đệ nhập tùng âm . < > thiền sàng thọ hạ nhất kinh quyển , < > lưỡng tự thanh nhàn thắng vạn câm .
Đắc thú lâm tuyền thành đạo ca
https://www.thivien.net/
thơ tự do
Trần
tứ ngôn
Trần Nhân Tông
năm ba thằng ngọng đứng xem chuông , < > nó bảo nhau rằng ấy ái uông .
Vịnh chung
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn cổ phong
Hồ Xuân Hương
mười bảy hay là mười tám đây , < > cho ta yêu dấu chẳng dời tay . < > mỏng dày chừng ấy chành ba góc , < > rộng hẹp ngần nao cắm một cay . < > càng nực bao nhiêu thời càng mát , < > yêu đêm chẳng chán lại yêu ngày . < > hồng hồng má phấn duyên vì cậy , < > chúa dấu vua yêu một cái này .
Vịnh cái quạt
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Hồ Xuân Hương
chiếc bách buồn về phận nổi nênh , < > giữa dòng ngao ngán nỗi lênh đênh . < > lưng khoang tình nghĩa mong đầy đặn , < > nửa mạn phong ba luống bập bềnh . < > chèo lái mặc ai lăm đỗ bến , < > buồm lèo thây kẻ rắp xuôi ghềnh . < > ấy ai thăm ván cam lòng vậy , < > ngán nỗi ôm đàn những tấp tênh .
Vịnh bách chu - tức sương nữ
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Hồ Xuân Hương
trải mấy thu nay vẫn hãy còn , < > cớ sao khi khuyết lại khi tròn ? < > hỏi con bạch thố đà bao tuổi ? < > hỏi chị hằng nga đã mấy con ? < > đêm tối cớ sao soi gác tía ? < > ngày xanh còn thẹn mấy vầng tròn . < > năm canh lơ lửng chờ ai đó ? < > hay có tình riêng mấy nước non ?
Vấn nguyệt
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Hồ Xuân Hương
văng vẳng tai nghe tiếng khóc chồng , < > nín đi kẻo thẹn mấy non sông . < > ai về nhắn nhủ đàn em nhé , < > xấu máu thời khem miếng đỉnh chung .
Tức sự
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn tứ tuyệt
Hồ Xuân Hương
từ thuở duyên xe mối chỉ hồng , < > lòng này ghi tạc có non sông ! < > đường mây , cười tớ ham rong ruổi , < > trướng liễu , thương ai chịu lạnh lùng . < > ơn nước , nợ trai đành nỗi bận , < > cha già , nhà khó cậy nhau cùng . < > mấy lời nhắn nhủ khi lâm biệt , < > rằng nhớ rằng quên , lòng hỏi lòng ?
Từ giã vợ nhà đi làm quan
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Phan Thanh Giản
nào nón tu lờ nào mũ thâm , < > đi đâu chẳng đội để ong châm . < > đầu sư há phải gì bà cốt , < > bá ngọ con ong bé cái nhầm .
Trào tăng
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn tứ tuyệt
Hồ Xuân Hương
buổi học xong rồi cảnh vắng teo , < > đứng lên nằm xuống lại nằm mèo . < > miệng thèm sờ rượu be hôi rích , < > giọng khát tìm chè lọ mốc meo . < > trầu một vài tuần nhai bỏm bẻm , < > thuốc năm ba điếu hút phì phèo . < > ai về nhắn nhủ cô bay biết , < > cũng chẳng phong lưu cũng chẳng nghèo .
Vịnh dạy con trẻ
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Hồ Xuân Hương
trăm năm ba vạn sáu ngàn ngày , < > dẫu có ngàn vàng khó đổi thay . < > trong núi ngàn năm cây vẫn có , < > dưới trần trăm tuổi dễ không ai . < > nghĩ đường danh lợi lòng thêm chán , < > thấy kẻ gian ngoan bụng lại đầy . < > đắng xót ghê thay mùi tục lụy , < > bực mình theo cuội tới cung mây .
Vịnh đời người
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Hồ Xuân Hương
hỡi chị hằng nga náu quảng hàn , < > bốn mùa trăng gió mấy giang san . < > áo tiên tuy nhuộm màu vương mẫu , < > hương tục còn nồng lửa hậu lang . < > mắt phượng nhớ say mùi ngọc thố , < > cung nghê sao thẹn khúc cầm loan . < > nẻo không duyên nợ người cùng thế , < > xin chớ dầm mình nước hợp hoan .
Vịnh Hằng Nga
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Hồ Xuân Hương
chấp cả hàn phong xiết cả sương , < > trước rào xum họp tấm bao vàng . < > yêu vì vãn tuyết hương càng lạ , < > lẫn với phàm hoa sắc cũng thường . < > đào lệnh nòi xưa nghe chửa hết , < > tây thi giống trước hãy còn ương . < > yêu hoa nên họa người say tỉnh , < > rượu chén hoàng hoa ngẫu hứng thương .
Vịnh hoa cúc
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Hồ Xuân Hương
mùa hè hây hẩy gió nồm đông , < > tiên nữ nằm chơi quá giấc nồng . < > lược trúc chải cài trên mái tóc , < > yếm đào trễ xuống dưới nương long . < > đôi gò bồng đảo sương còn ngậm , < > một lạch đào nguyên suối chửa thông . < > quân tử dùng dằng đi chẳng dứt , < > đi thì cũng dở ở sao xong .
Vịnh nằm ngủ
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Hồ Xuân Hương
xuất thế hồng nhan kể cũng nhiều , < > lộn vòng phu phụ mấy là kiêu . < > gậy thần địa tạng khi chèo chống , < > tràng hạt di đà để đếm đeo . < > muốn dựng cột buồm sang bến giác , < > sợ cơn sóng cả lộn dây lèo . < > ví ai quả phúc mà tu được , < > cũng giốc một lòng để có theo .
Vịnh ni sư
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Hồ Xuân Hương
sự này căn cớ bởi vì đâu ? < > cái cắng sao mà bỗng đánh nhau . < > vác gậy bà dằn phang dưới gối , < > vớ đùi ông huýnh giáng lên đầu . < > cha căng mất vía bon lên trước , < > chú kiết kinh hồn lẩn lại sau . < > một chốc may mà mưa lại tạnh , < > vì rằng đi chữa có bồ câu .
Vịnh ông cắng đánh nhau Cái cắng đánh nhau
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Hồ Xuân Hương
ngân ngất tầng mây một dải cờ , < > kinh thành ngày trước tỉnh bây giờ . < > tượng đồng trấn vũ hương còn ngát , < > bia đá khuê văn chữ chửa mờ . < > bảo tháp lơ thơ chòm cỏ mới , < > hồ sông lai láng bóng trăng xưa . < > nào ai cố lão ra đây hỏi , < > chốn cũ phồn hoa đã phải chưa .
Vịnh Thăng Long hoài cổ
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Hồ Xuân Hương
của tôi bưng bít vẫn ngùi ngùi , < > nó thủng vì chưng cũng nặng dùi . < > ngày vắng trên lầu dăm bảy lúc , < > đêm thanh dưới gác một đôi hồi . < > khi khoan chưa chán thời khi nhặt , < > đánh đứng không thôi lại đánh ngồi . < > nhắn nhủ ai về thương đến mấy , < > thịt da ai cũng thế mà thôi .
Vịnh xuyên cổ (Vịnh trống thủng)
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Hồ Xuân Hương
phong cảnh tây hồ chẳng khác xưa , < > người đồng châu trước biết bao xa . < > nhật tân đê lở nhưng còn lối , < > trấn bắc rêu phong vẫn ngấn thơ . < > nọ vực trâu vàng trăng nhạt bóng , < > kìa non phượng đất khói tuôn mờ . < > hồ kia thăm thẳm sâu dường mấy , < > so dạ hoài nhân chửa dễ vừa .
Vọng Tây Hồ hoài hữu
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Hồ Xuân Hương
mười hai bà mụ ghét gì nhau , < > đem cái xuân tình cắm ở đâu . < > rúc rích thây cha con chuột nhắt , < > vo ve mặc mẹ cái ong bầu . < > nào ai biết được vông hay chóc , < > nọ kẻ chia ra cuống mấy đầu . < > thôi thế thời thôi thôi cũng rảnh , < > trăm năm càng khỏi tiếng làm dâu .
Vô âm nữ
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Hồ Xuân Hương
một chiếc thuyền nan một mái chèo , < > đáy hồ đứng lặng nước trong veo . < > quanh co thành cỏ đường lai láng , < > chen chóc nhà thôn vẻ gấm thêu . < > ngũ xá cầu dài đường khách thẳng , < > châu long thềm rộng mái chùa cao . < > đồn rằng trúc bạch vui hơn trước , < > nay mới hay rằng lắm thú yêu .
Trúc Bạch hồ
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Hồ Xuân Hương
thương ôi phận gái cũng là chồng , < > ghét bỏ nhau chi hỡi nguyệt ông . < > rồng tắm ao tù từng phận tủi , < > mưa gieo xuống giếng uổng lòng mong . < > xót thân hoa nở song lầm cát , < > thẹn mặt trần ai đứng giữa vòng . < > âu hẳn tiền nhân sao đấy tá , < > thôi đành một kiếp thế cho xong .
Thương ôi phận gái
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Hồ Xuân Hương
sao nói rằng năm lại có ba ? < > trách người quân tử hẹn sai ra . < > bao giờ thong thả lên chơi nguyệt , < > nhớ hái cho xin nắm lá đa .
Trách Chiêu Hổ
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn tứ tuyệt
Hồ Xuân Hương
tình cảnh ấy nước non này , < > dẫu không bồng đảo cũng tiên đây . < > hành sơn mực điểm đôi hàng nhạn , < > thứu lĩnh đen trùm một thứ mây . < > lấp ló đầu non vầng nguyệt chếch , < > phất phơ sườn núi lá thu lay . < > hỡi người quân tử đi đâu đó , < > đến cảnh sao mà đứng lượm tay .
Quan Hậu sợ vợ
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Hồ Xuân Hương
thân này ví xẻ làm hai được , < > nửa để trong nhà , nửa đệ ra .
Mời khách ăn trầu
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn cổ phong
Hồ Xuân Hương
ngại ngùng chưng những lúc phân kỳ , < > vó ký dùng dằng bước chẳng đi . < > lưu giản đôi câu sa giọt ngọc , < > tương tư nửa gánh nặng vai chì . < > cầm thông sầu gảy năm cung biệt , < > rượu cúc say nghiêng một chén ly . < > tưởng nước non này trăng gió ấy , < > thấu tình chăng nhẽ khách tương tri .
Ngại ngùng
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Hồ Xuân Hương
nguyệt hỡi đê mê mấy buổi nay , < > vắng tình đây những ngẩn ngơ thay . < > trà pha liên tử mà không chuộng , < > rượu chuốc bồ đào cũng chẳng say . < > giấc bướm mơ màng hơi trống điểm , < > hồn mai phảng phất tiếng sênh bay . < > tình chung ai có hay chăng tá , < > con tạo ghen chi những quấy rầy .
Nguyệt hỡi đê mê
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Hồ Xuân Hương
thấp thoáng đầu ghềnh lún phún mưa , < > đố ai vẽ được cảnh tiêu sơ . < > xanh om cổ thụ tròn như tán , < > trắng xóa tràng giang phẳng ngỡ tờ . < > còi mục thét trăng miền khoáng dã , < > lưới ngư chăng gió bãi bình sa . < > chuông ai đứt nối bên kia tá , < > lầm lỡ chung tình một túi thơ .
Nhĩ Hà tức cảnh
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Hồ Xuân Hương
một đèo một đèo lại một đèo , < > khen ai khéo vẽ cảnh cheo leo . < > cửa son tía ngắt lơ thơ móc , < > đường đá xanh rì lún phún rêu . < > phưởng phất chồi thông cơn gió tốc , < > mịt mờ ngọn cỏ lúc sương gieo . < > hiền nhân quân tử ai là chẳng , < > mỏi gối chồn chân cũng muốn trèo .
Núi Ba Đèo
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Hồ Xuân Hương
hai bên thời núi giữa thời sông , < > có phải đây là kẽm trống không . < > gió vật sườn non kêu lắc rắc , < > sóng dồn mặt nước vỗ long bong .
Núi Kẽm Trống
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn tứ tuyệt
Hồ Xuân Hương
đằng quốc xưa nay vốn nhỏ nhen , < > lại còn tề sở ép hai bên . < > ngảnh mặt sang tề e sở giận , < > quay đầu về sở sợ tề ghen .
Nước Đằng
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn tứ tuyệt
Hồ Xuân Hương
bác mẹ sinh ra phận ốc nhồi , < > đêm ngày lăn lóc đám cỏ hôi . < > quân tử có thương thì bóc yếm , < > xin đừng ngó ngoáy lỗ trôn tôi .
Ốc nhồi
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn tứ tuyệt
Hồ Xuân Hương
hà đông một dải nước trong veo , < > lãng đãng thuyền tình chở nặng chèo . < > gợn sóng nhấp nhô tăm cá lội , < > in dòng chấp chới mảnh trăng gieo . < > muốn trôi thơ lá mà than thở , < > phải mượn tin băng để dập dìu . < > cây cỏ thêm buồn lòng nước cũ , < > ái ân lạnh lẽo biết bao nhiêu .
Phiếm chu ngoạn nguyệt (Giong thuyền chơi trăng)
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Hồ Xuân Hương
quấy quả chi nhau những những điều , < > của ai xem đã đã nên chiều . < > trời đem tài sắc cho trông thấy , < > người có phong tình mới dám yêu . < > buổi lạ có đâu sàm sỡ mãi , < > lòng riêng nghe những ngậm ngùi nhiều . < > lời này xin nhớ cho ta mấy , < > lẩn thẩn đừng màng dạ thấp cao .
Quá Nghệ An hoài giai nhân, hựu thể
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Hồ Xuân Hương
quán sứ chùa xưa cảnh vắng teo , < > thương ôi sư đã hóa ra mèo . < > sáng banh vắng kẻ khua dùi mõ , < > trưa trật không người quét kẽ rêu . < > chí chát chày kình im lại đấm , < > lầm rầm tràng hạt đếm cùng đeo . < > buồm từ cũng rắp sang tây trúc , < > gió vật cho nên phải lộn lèo .
Quán Sứ tự
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Hồ Xuân Hương
tình có theo ai nhớ lấy lời , < > những lời vàng đá phải lời chơi . < > đường tuy nửa bước xa ngàn dặm , < > duyên chửa trăm năm cũng một đời . < > tần tấn đã đành duyên gặp gỡ , < > ngô lào chi quản chuyện xa xôi . < > trăng thề muôn kiếp trơ trơ đó , < > tình có theo ai nhớ lấy lời .
Tình có theo ai
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Hồ Xuân Hương
hóa công xây đắp biết bao đời , < > nọ cảnh sài sơn có chợ trời . < > buổi sớm gió tuôn trưa nắng dãi , < > ban chiều mây họp tối trăng soi . < > bày hàng hoa quả quanh năm đủ , < > dãi thẻ giang sơn bốn mặt ngồi . < > bán lợi mua danh nào những kẻ , < > thử lên mặc cả một hai lời .
Sài Sơn thiên thị (Chợ trời núi Thầy)
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Hồ Xuân Hương
cái kiếp tu hành nặng đá đeo , < > làm chi một chút tẻo tèo teo . < > thuyền từ cũng muốn về tây trúc , < > trái gió cho nên phải lộn lèo .
Sư hoạnh dâm
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn tứ tuyệt
Hồ Xuân Hương
đang cơn nắng cực chửa mưa tè , < > rủ chị em ra tát nước khe . < > lẽo đẽo chiếc gầu ba góc chụm , < > lênh đênh một ruộng bốn bờ be . < > xì xòm đáy nước mình nghiêng ngửa , < > nhấp nhổm bên ghềnh đít vắt ve . < > mải việc làm ăn quên cả mệt , < > dạng hang một lúc đã đầy phè .
Tát nước
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Hồ Xuân Hương
rắp hỏi chơi đây những thẹn thùng , < > chữ tình ai nỡ dứt cho xong . < > những người trong cuộc nhiều người lạ , < > là của trên đời vốn của chung . < > duyên phận ngán thay thân yểu điệu , < > tài hoa gầy cả mặt anh hùng . < > này thơ ai tặng ai ai đó , < > gặp gỡ rồi ra họa có không .
Tặng tình nhân
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Hồ Xuân Hương
hỡi chị em ơi có biết không , < > một bên con khóc một bên chồng . < > bố cu lổm ngồm bò trên bụng , < > thằng bé hu hơ khóc dưới hông . < > tất cả những là thu với vén , < > vội vàng nào những bống cùng bông . < > chồng con cái nợ là như thế , < > hỡi chị em ơi có biết không ?
Thân phận người đàn bà
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Hồ Xuân Hương
kén chọn làm chi thế ối anh , < > lấy ai khuynh quốc lại khuynh thành . < > vô duyên nên nỗi người chê đểu , < > có đẹp chăng thời gái ở tranh . < > ghét mặt cục vàng ra cục đất , < > tắt đèn nhà ngói bẵng nhà gianh . < > thay lời mượn bút đem thư gửi , < > nghĩ lại sao cho để được đành .
Thị Đểu thi
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Hồ Xuân Hương
há dám thương đâu kẻ có chồng , < > thương vì một nỗi hãy còn không . < > thương con cuốc rũ kêu mùa hạ , < > thương cái bèo non giạt bể đông . < > thương cha mẹ nhện vương tơ lưới , < > thương vợ chồng ngâu cách mặt sông . < > ấy thương quân tử thương là thế , < > há dám thương đâu kẻ có chồng .
Thương
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Hồ Xuân Hương
theo lệ tục chiêu hồn , chàng kim xót thương quá nỗi , < > may tái sinh lại gặp , nàng kiều mừng rỡ chi cân . < > ( câu 2775 - 3030 ) < > < > 2775 . khóc than kể hết niềm tây : < > chàng ôi ! biết nỗi nước này cho chưa ? < > kiều nhi phận mỏng như tờ < > một lời đã lỗi tóc tơ với chàng ! < > gặp cơn gia biến lạ dường < > < > 2780 . bán mình nó đã tìm đường cứu cha < > dùng dằng khi bước chân ra < > cực trăm nghìn nỗi , dặn ba bốn lần < > trót lời nặng với lang quân < > mượn con em nó thúy vân thay lời < > 2785 . gọi là trả chút nghĩa người < > sầu này dằng dặc muôn đời chưa quên ! < > kiếp này duyên đã phụ duyên < > dạ đài còn biết , sẽ đền lai sinh < > mấy lời ký chú đinh ninh < > < > 2790 . ghi lòng để dạ , cất mình ra đi < > phận sao bạc bấy , kiều nhi ! < > chàng kim về đó , con thì đi đâu ? < > ông bà càng nói càng đau < > chàng càng nghe nói , càng dầu như dưa < > 2795 . vật mình , vẫy gió , tuôn mưa < > dầm dề giọt ngọc , thẫn thờ hồn mai < > đau đòi đoạn , ngất đòi thôi < > tỉnh ra lại khóc , khóc rồi lại mê < > thấy chàng đau nỗi biệt ly < > < > 2800 . nhận ngừng , ông mới vỗ về giải khuyên : < > bây giờ ván đã đóng thuyền < > đã đành phận bạc , khôn đền tình chung ! < > quá thương chút nghĩa đèo bòng < > nghìn vàng thân ấy , dễ hòng bỏ sao ? < > 2805 . dỗ dành , khuyên giải trăm chiều < > lửa phiền càng dập , càng khêu mối phiền < > thề xưa giở đến kim hoàn < > của xưa lại giở đến đàn với hương < > sinh càng trông thấy , càng thương < > < > 2810 . gan càng tức tối , ruột càng xót xa < > rằng : tôi trót quá chân ra < > để cho đến nỗi trôi hoa , dạt bèo < > cùng nhau thề thốt đã nhiều < > những điều vàng đá , phải điều nói không ? < > 2815 . chưa chăn gối cũng vợ chồng < > lòng nào mà nỡ dứt lòng cho đang ? < > bao nhiêu của , mấy ngày đàng < > còn tôi , tôi gặp mặt nàng mới thôi ! < > nỗi thương nói chẳng hết lời < > < > 2820 . tạ từ , sinh mới sụt sùi trở ra < > vội về sửa chốn vườn hoa < > rước mời viên ngoại ông bà cùng sang < > thần hôn , chăm chút lễ thường < > dưỡng thân , thay tấm lòng nàng ngày xưa < > 2825 . đinh ninh mài lệ , chép thư < > cắt người tìm tõi , đưa tờ nhắn nhe < > biết bao công mượn , của thuê < > lâm thanh mấy độ đi về dặm khơ < > người một nơi , hỏi một nơi < > < > 2830 . mênh mông nào biết bể trời nơi nao ? < > sinh càng thảm thiết , khát khao < > như nung gan sắt , như bào lòng son < > ruột tằm ngày một héo dòn < > tuyết sương ngày một hao mòn mình ve < > 2835 . thẩn thơ , lúc tỉnh , lúc mê < > máu theo nước mắt , hồn lìa chiêm bao < > xuân huyên lo sợ biết bao < > quá ra , khi đến thế nào mà hay ! < > vội vàng sắm sửa chọn ngày < > < > 2840 . duyên vân sớm đã xe dây cho chàng < > người yểu điệu , kẻ văn chương < > trai tài , gái sắc , xuân đương vừa thì < > tuy rằng vui chữ vu quy < > vui này , đã cất sầu kia được nào ! < > 2845 . khi ăn ở , lúc ra vào < > càng sâu duyên mới , càng dào tình xưa < > nỗi nang nhớ đến bao giờ < > tuôn châu đôi trận , vò tơ trăm vòng < > có khi vắng vẻ thư phòng < > < > 2850 . đốt lò hương , giở phím đồng ngày xưa < > bẻ bai , rủ rỉ tiếng tơ < > trầm bay lạt khói , gió đưa lay rèm < > dường như bên nóc bên thềm < > tiếng kiều đồng vọng , bóng xiên mơ màng < > 2855 . bởi lòng tạc đá ghi vàng < > tưởng nàng , nên lại thấy nàng về đây < > những là phiền muộn đêm ngày < > xuân thu , biết đã đổi thay mấy lần < > chế khoa gặp hội tràng văn < > < > 2860 . vương , kim , cùng chiếm bảng xuân một ngày < > cửa trời rộng mở đường mây < > hoa chào ngõ hạnh , hương bay dặm phần < > chàng vương nhớ đến xa gần < > sang nhà chung lão tạ ân chu tuyền < > 2865 . tình xưa , ân trả , nghĩa đền < > gia thân bèn mới kết duyên châu trần < > kim từ nhẹ bước thanh vân < > nỗi nàng , càng nghĩ xa gần , càng thương < > ấy ai dặn ngọc thề vàng < > < > 2870 . bây giờ kim mã , ngọc đường với ai < > rễ bèo , chân sóng lạc loài < > nghĩ mình vinh hiển , thương người lưu ly < > vâng ra ngoại nhậm lâm chuy < > quan sơn nghìn dặm , thê nhi một đoàn < > 2875 . cầm đường ngày tháng thanh nhàn < > sớm khuya tiếng hạc , tiếng đàn tiêu dao < > phòng xuân trướng rủ hoa đào < > nàng vân nằm bỗng chiêm bao thấy nàng < > tỉnh ra mới rỉ cùng chàng < > < > 2880 . nghe lời , chàng cũng hai đường tin nghi < > nọ lâm thanh với lâm chuy < > khác nhau một chữ , hoặc khi có lầm < > trong cơ thanh khí , tương tầm < > ở đây hoặc có giai âm chăng là ? < > 2885 . thăng đường chàng mới hỏi tra < > họ đô có kẻ lại già thưa lên : < > sự này đã ngoại mười niên < > tôi đã biết mặt , biết tên rành rành < > tú bà cùng mã giám sinh < > < > 2890 . đi mua người ở bắc kinh đưa về < > thúy kiều tài sắc ai bì < > có nghề đàn lại đủ nghề văn thơ < > kiên trinh chẳng phải gan vừa < > liều mình thế ấy , phải lừa thế kia < > 2895 . phong trần chịu đã ê chề < > dây duyên , sau lại gả về thúc lang < > phải tay vợ cả phũ phàng < > bắt về vô tích , toan đường bẻ hoa < > bực mình , nàng mới trốn ra < > < > 2900 . chẳng may lại gặp một nhà bạc kia < > thoắt buôn về , thoắt bán đi < > mây trôi bèo nổi , thiếu gì là nơi ! < > bỗng đâu lại gặp một người < > hơn người trí dũng , nghiêng trời uy linh < > 2905 . trong tay muôn vạn tinh binh < > kéo về đóng chật một thành lâm chuy < > tóc tơ các tích mọi khi < > oán thì trả oán , ân thì trả ân < > đã nên có nghĩa có nhân < > < > 2910 . trước sau trọn vẹn , xa gần ngợi khen < > chưa tường được họ được tên < > sự này , hỏi thúc sinh viên mới tường . < > nghe lời đỗ nói rõ ràng < > tức thì đệ thiếp mời chàng thúc sinh < > 2915 . nỗi nàng hỏi hết phân minh < > chồng con đâu tá , tính danh là gì ? < > thúc rằng : gặp lúc lưu ly < > trong quân , tôi hỏi thiếu gì tóc tơ < > đại vương tên hải họ từ < > < > 2920 . đánh quen trăm trận , sức dư muôn người < > gặp nàng thì ở châu thai < > lạ gì quốc sắc , thiên tài phải duyên < > vẫy vùng trong bấy nhiêu niên < > làm nên động địa kinh thiên đùng đùng < > 2925 . đại quân đồn đóng cõi đông < > về sau chẳng biết vân mồng làm sao ? < > nghe tường ngành ngọn tiêu hao < > lòng riêng , chàng luống lao đao thẫn thờ < > xót thay chiếc lá bơ vơ < > < > 2930 . kiếp trần , biết dũ bao giờ cho xong ? < > hoa theo nước chảy xuôi dòng < > xót thân chìm nổi , đau lòng hợp tan ! < > lời xưa đã lỗi muôn vàn < > mảnh hương còn đó , phím đàn còn đây < > 2935 . đàn cầm khéo ngẩn ngơ dây < > lửa hương biết có kiếp này nữa thôi ? < > bình bồng còn chút xa xôi < > đỉnh chung sao nỡ ăn ngồi cho an ! < > rắp mong treo ấn từ quan < > < > 2940 . mấy sông cũng lội , mấy ngàn cũng qua < > giấn mình trong áng can qua < > vào sinh ra tử , họa là thấy nhau < > nghĩ điều trời thẳm vực sâu < > bóng chim tăm cá , biết đâu mà nhìn ? < > 2945 . những là nấn ná đợi tin < > nắng mưa đã biết mấy phen đổi dời ! < > năm mây , bỗng thấy chiếu trời < > khâm ban sắc chỉ đến nơi rành rành < > kim thì cải nhậm nam bình < > < > 2950 . chàng vương , cũng cải nhậm thành châu dương < > sắm sanh xe ngựa vội vàng < > hai nhà cùng thuận một đường phó quan < > xẩy nghe thế giặc đã tan < > sóng êm phúc kiến , lửa tàn chiết giang < > 2955 . được tin kim mới rủ vương < > tiện đường , cùng lại tìm nàng sau xưa < > hàng châu đến đó bấy giờ < > thật tin hỏi được tóc tơ rành rành < > rằng : ngày hôm nọ giao binh < > < > 2960 . thất cơ , từ đã thu linh trận tiền < > nàng kiều công cả , chẳng đền < > lệnh quan lại bắt ép duyên thổ tù < > nàng đà gieo ngọc , trầm châu < > sông tiền đường đó , ấy mồ hồng nhan ! < > 2965 . thương ôi ! không hợp mà tan < > một nhà vinh hiển , riêng oan một nàng ! < > < > chiêu hồn , thiết vị , lễ thường < > giải oan , lập một đàn tràng bên sông < > ngọn triều non bạc trùng trùng < > 2970 . vời trông còn tưởng cánh hồng lúc gieo < > tình thâm , bể thảm , lạ điều < > nào hồn tinh vệ biết theo chốn nào ? < > cơ duyên đâu bỗng lạ sao ? < > giác duyên đâu bỗng tìm vào đến nơi < > 2975 . trông lên linh vị chữ bài < > thất kinh mới hỏi : những người đâu ta ? < > < > với nàng thân thích gần xa ? < > người còn , sao bỗng làm ma khóc người ? < > nghe tin ngơ ngác rụng rời < > 2980 . xúm quanh kể họ , rộn lời hỏi tra : < > này chồng , này mẹ , này cha < > này là em ruột , này là em dâu < > thật tin nghe đã bấy lâu < > pháp sư dạy thế , sự đâu lạ dường ! < > 2985 . sư rằng : nhân quả với nàng < > lâm chuy buổi trước , tiền đường buổi sau < > < > khi nàng gieo ngọc , trầm châu < > đón nhau , tôi đã gặp nhau rước về < > cùng nhau nương cửa bồ đề < > 2990 . thảo am đó , cũng gần kề chẳng xa < > phật tiền ngày bạc lân la < > đăm đăm , nàng cũng nhớ nhà khôn khuây . < > nghe tin , nở mặt nở mày < > mầng nào lại quá mầng này nữa chăng ? < > 2995 . từ phen chiếc lá lìa rừng < > thăm tìm luống những liệu chừng nước mây < > < > rõ ràng hoa rụng hương bay < > kiếp sau họa thấy , kiếp này hẳn thôi < > minh dương , đôi ngả chắc rồi < > 3000 . cõi trần mà lại thấy người cửu nguyên < > cùng nhau lạy tạ giác duyên < > bộ hành một lũ , theo liền một khi < > bẻ lau , vạch cỏ , tìm đi < > tình thâm luống hãy hồ nghi nửa phần < > 3005 . quanh co theo giải giang tân < > khỏi rừng lau đã tới sân phật đường < > giác duyên lên tiếng gọi nàng < > < > buồng trong , vội dạo sen vàng bước ra < > trông xem đủ mặt một nhà : < > 3010 . xuân già còn khỏe , huyên già còn tươi < > hai em phương trưởng hòa hai < > nọ chàng kim đó , là người ngày xưa ! < > tưởng bây giờ là bao giờ < > rõ ràng mở mắt , còn ngờ chiêm bao ! < > 3015 . giọt châu thánh thót quyên bào < > mầng mầng , tủi tủi , biết bao sự tình ! < > huyên già dưới gối gieo mình < > < > khóc than , mình kể sự mình đầu đuôi : < > từ con lưu lạc quê người < > 3020 . bèo trôi , sóng vỗ , chốc mười lăm năm < > tính rằng sông nước cát lầm < > kiếp này , ai lại còn cầm gặp đây ? < > ông bà trông mặt , cầm tay < > dung quang chẳng khác chi ngày bước ra < > 3025 . bấy chầy dãi nguyệt dầu hoa < > mười phần xuân có gầy ba bốn phần < > nỗi mầng , biết lấy chi cân ? < > < > lời tan hợp , chuyện xa gần , thiếu đâu ? < > hai em hỏi trước han sau < > 3030 . đứng trông , chàng cũng trở sầu làm tươi .
Hồi 21
https://www.thivien.net/
lục bát
Nguyễn
lục bát
Nguyễn Du
thương thay phận gái cũng là người , < > nỡ bỏ xuân xanh quá nửa đời . < > ông nguyệt nỡ nào trêu quải mãi , < > chị hằng khéo nhẽ éo le thôi . < > hoa còn phong nhụy ong ve vãy , < > gió đã phai hương bướm tả tơi . < > quá ngán thợ trời ghê gớm bấy , < > xuân xanh được mấy chút thương ôi .
Thương thay phận gái
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Hồ Xuân Hương
dắt díu đưa nhau đến cửa chiền , < > cũng đòi học nói nói không nên . < > ai về nhắn nhủ phường lòi tói , < > muốn sống đem vôi quét trả đền .
Tiễn người làm thơ
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn tứ tuyệt
Hồ Xuân Hương
nợ trước xong xuôi , mượn gió mát trăng trong , phong trần gội sạch < > duyên xưa tái hợp , vui cuộc cờ , đàn hát , cầm tất thanh cao . < > ( câu 3031 - 3254 ) < > < > quây nhau lạy trước phật đài < > tái sinh trần tạ lòng người từ bi < > kiệu hoa giục giã tức thì < > vương ông dạy rước cùng về một nơi < > 3035 . nàng rằng : chút phận hoa rơi < > nửa đời nếm trải mọi mùi đắng cay < > tính rằng mặt nước chân mây < > < > lòng nào còn tưởng có rày nữa không ? < > được rày tái thế tương phùng < > 3040 . khát khao đã thỏa tấm lòng lâu nay < > đã đem mình bỏ am mây < > tuổi này gửi với cỏ cây cũng vừa < > mùi thiền , đã bén muối dưa < > màu thiền ăn mặc đã ưa nâu sồng < > 3045 . sự đời đã tắt lửa lòng < > còn chen vào chốn bụi hồng làm chi ? < > dở dang nào có hay gì ? < > < > đã tu , tu trót qua thì , thì thôi ! < > trùng sinh ân nặng biển trời < > 3050 . lòng nào nỡ dứt nghĩa người ra đi ? < > ông rằng : bỉ thử nhất thì < > tu hành thì cũng phải khi tòng quyền < > phải điều cầu phật cầu tiên < > tình kia , hiếu nọ , ai đền cho đây ? < > 3055 . độ sinh nhờ đức cao dày < > lập am , rồi sẽ rước thầy ở chung . < > nghe lời nàng phải chiều lòng < > < > giã sư , giã cảnh , đều cùng bước ra < > một đoàn về đến quan nha < > 3060 . đoàn viên , vội mở tiệc hoa vui vầy < > tàng tàng , chén cúc dở say < > đứng lên , vân mới giải bày một hai < > rằng : trong tác hợp cơ trời < > hai bên gặp gỡ , một lời kết giao < > 3065 . gặp cơn bình địa ba đào < > vậy đem duyên chị buộc vào duyên em < > cũng là phận cải , duyên kim < > < > cũng là máu chảy ruột mềm chứ sao ? < > những là rày ước mai ao < > 3070 . mười lăm năm ấy , biết bao nhiêu tình ! < > bây giờ gương vỡ lại lành < > khuôn thiêng lừa lọc , đã đành có nơi < > còn duyên may lại còn người < > còn vầng trăng bạc , còn lời nguyền xưa < > 3075 . quả mai ba bảy đương vừa < > đào non sớm liệu xe tơ kịp thì . < > dứt lời , nàng vội gạt đi : < > < > sự muôn năm cũ kể chi bây giờ ? < > một lời tuy có ước xưa < > 3080 . xét mình dãi gió , dầm mưa đã nhiều < > nói càng hổ thẹn trăm chiều < > thì cho ngọn nước thủy triều chảy xuôi ! < > chàng rằng : nói cũng lạ đời ! < > dẫu lòng kia vậy , còn lời ấy sao ? < > 3085 . một lời đã trót thâm giao < > dưới giày có đất , trên cao có trời ! < > dẫu rằng vật đổi sao dời < > < > tử sinh cũng giữ lấy lời tử sinh ! < > duyên kia có phụ chi tình < > 3090 . mà toan chia gánh chung tình làm hai ? < > nàng rằng : gia thất duyên hài < > chút lòng ân ái , ai ai cũng lòng < > nghĩ rằng : trong đạo vợ chồng < > hoa thơm phong nhụy , trăng vòng tròn gương < > 3095 . chữ trinh đáng giá nghìn vàng < > đuốc hoa chẳng thẹn với chàng mai xưa ! < > thiếp từ ngộ biến đến giờ < > ong qua , bướm lại , đã thừa xấu xa < > bấy chầy gió táp mưa sa < > 3100 . mấy trăng cũng khuyết , mấy hoa cũng tàn ! < > còn chi là cái hồng nhan ? < > đã xong thân thế , còn toan nỗi nào ? < > nghĩ mình chẳng hổ mình sao ? < > dám đem trần cấu dự vào bố kinh ! < > 3105 . đã hay chàng nặng vì tình < > trông hoa đèn chẳng thẹn mình lắm ru ! < > từ rày khép cửa phòng thu < > < > chẳng tu thì cũng như tu mới là ! < > chàng dầu nghĩ đến tình xa < > 3110 . đem tình cầm sắt đổi ra cầm cờ < > nói chi kết tóc xe tơ ? < > đã buồn cả ruột , lại dơ cả đời ! < > chàng rằng : khéo nói nên lời ! < > mà trong lẽ phải có người có ta < > 3115 . xưa nay trong đạo đàn bà < > chữ trinh kia cũng có ba bảy đường : < > có khi biến , có khi thường < > < > có quyền , nào phải một đường chấp kinh ? < > như nàng lấy hiếu làm trinh < > 3120 . bụi nào cho đục được mình ấy vay ? < > trời còn để có hôm nay < > tan sương đầu ngõ , vén mây giữa trời < > hoa tàn mà lại thêm tươi < > trăng tàn mà lại hơn mười rằm xưa < > 3125 . có điều chi nữa mà ngờ < > khách qua đường để hững hờ chàng tiêu ? < > nghe chàng nói đã hết điều < > < > hai thân thì cũng quyết theo một bài < > hết lời khôn lẽ chối lời < > 3130 . cúi đầu , nàng những ngắn dài thở than < > nhà vừa mở tiệc đoàn viên < > hoa soi ngọn đuốc , hồng chen bức là < > cùng nhau giao bái một nhà < > lễ đà đủ lễ , đôi đà đủ đôi < > 3135 . động phòng dìu dặt chén mồi < > bâng khuâng duyên mới , ngậm ngùi tình xưa < > những từ sen ngó đào tơ < > < > mười lăm năm , mới bây giờ là đây ! < > tình duyên ấy , hợp tan này < > 3140 . bi hoan mấy nỗi , đêm chầy trăng cao < > canh khuya bức gấm rủ thao < > dưới đèn tỏ dạng , má đào thêm xuân < > tình nhân lại gặp tình nhân < > hoa xưa ong cũ , mấy phân chung tình ! < > 3145 . nàng rằng : phận thiếp đã đành < > có làm chi nữa cái mình bỏ đi ! < > nghĩ chàng nghĩa cũ tình ghi < > < > chiều lòng gọi có xướng tùy mảy may < > riêng lòng đã thẹn lắm thay < > 3150 . cũng là mặt dạn , mày dày khó coi ! < > những như âu yếm vành ngoài < > còn toan mở mặt với người cho qua < > lại như những thói người ta < > vớt hương dưới đất , bẻ hoa cuối mùa < > 3155 . cũng dơ giở nhuốc bày trò < > còn tình đâu nữa , là thù đấy thôi ! < > người yêu , ta xấu với người < > < > yêu nhau thì lại bằng mười phụ nhau < > cửa nhà dù tính về sau < > 3160 . thì còn em đó , lọ cầu chị đây ? < > chữ trinh còn một chút này < > chẳng cầm cho vững , lại giày cho tan ! < > còn nhiều ân ái chan chan < > hay gì vầy cái hoa tàn mà chơi ? < > 3165 . chàng rằng : gắn bó một lời < > bỗng không cá nước , chim trời lỡ nhau < > xót người lưu lạc bấy lâu < > < > tưởng thề thốt nặng cũng đau đớn nhiều ! < > thương nhau sinh tử đã liều < > 3170 . gặp nhau còn chút bấy nhiêu là tình < > chừng xuân tơ liễu còn xanh < > nghĩ rằng chưa thoát khỏi vành ái ân < > gương trong chẳng chút bụi trần < > một lời quyết hẳn muôn phần kính thêm < > 3175 . bấy lâu đáy bể mò kim < > là nhiều vàng đá , phải tìm trăng hoa ? < > ai ngờ lại hợp một nhà < > < > lọ là chăn gối , mới ra sắt cầm ! < > nghe lời sửa áo , cài trâm < > 3180 . khấu đầu lạy tạ cao thâm nghìn trùng < > thân tàn gạn đục khơi trong < > là nhờ quân tử khác lòng người ta < > mấy lời tâm phúc ruột rà < > tương tri dường ấy , mới là tương tri ! < > 3185 . chở che , đùm bọc , thiếu gì ? < > trăm năm danh tiết cũng vì đêm nay ! < > thoắt thôi , tay lại cầm tay < > < > càng yêu vì nết , càng say vì tình < > thêm nến giá , nối hương bình < > 3190 . cùng nhau lại chúc chén quỳnh giao hoan < > tình xưa lai láng khôn hàn < > thong dong , lại hỏi ngón đàn ngày xưa < > nàng rằng : vì mấy đường tơ < > làm người cho đến bây giờ mới thôi ! < > 3195 . ăn năn thì sự đã rồi ! < > nể lòng người cũ , vâng lời một phen . < > phím đàn dìu dặt tay tiên < > < > khói trầm cao thấp , tiếng huyền gần xa < > khúc đầu đầm ấm dương hòa ! < > 3200 . ấy là hồ điệp hay là trang sinh ? < > khúc đâu êm ái xuân tình ! < > ấy hồn thục đế hay mình đỗ quyên ? < > trong sao châu rõ duềnh quyên < > ấm sao hạt ngọc lam điền mới đông ! < > 3205 . lọt tai nghe suốt năm cung < > tiếng nào là chẳng não nùng xôn xao < > chàng rằng : phổ ấy tay nào ? < > < > xưa sao sầu thảm , nay sao vui vầy ? < > tẻ vui bởi tại lòng này < > 3210 . hay là khổ tận đến ngày cam lai ? < > nàng rằng : vì chút nghề chơi < > đoạn trường tiếng ấy hại người bấy lâu ! < > một phen tri kỷ cùng nhau < > cuốn dây từ đấy , về sau cũng chừa . < > 3215 . chuyện trò chưa cạn tóc tơ < > gà đà gáy sáng , trời vừa rạng đông < > tình riêng , chàng lại nói sòng < > < > một nhà ai cũng lạ lùng khen khao < > cho hay thục nữ chí cao < > 3220 . phải người sớm mận tối đào như ai ? < > < > hai tình vẹn vẽ hòa hai < > chẳng trong chăn gối , cũng ngoài cầm thơ < > khi chén rượu , lúc cuộc cờ < > khi xem hoa nở , khi chờ trăng lên < > 3225 . ba sinh đã phỉ mười nguyền < > duyên đôi lứa cũng là duyên bạn bầy < > nhớ lời , lập một am mây < > khiến người thân tín rước thầy giác duyên < > đến nơi đóng cửa gài then < > 3230 . rêu trùm kẽ ngạch , cỏ lên mái nhà < > < > sư đà hái thuốc phương xa < > mây bay , hạc lánh , biết là tìm đâu ? < > nặng vì chút nghĩa bấy lâu < > trên am cứ giữ hương dầu hôm mai < > 3235 . một nhà phúc lộc gồm hai < > nghìn năm dằng dặc , quan giai lần lần < > thừa gia chẳng hết nàng vân < > một cây cù mộc , một san quế hòe < > phong lưu phú quí ai bì < > 3240 . vườn xuân một cửa để bia muôn đời < > < > ngẫm hay muôn sự tại trời < > trời kia đã bắt làm người có thân < > bắt phong trần , phải phong trần < > cho thanh cao , mới được phần thanh cao < > 3245 . có đâu thiên vị người nào < > chữ tài , chữ mệnh dồi dào cả hai < > có tài , mà cậy chi tài ? < > chữ tài liền với chữ tai một vần < > đã mang lấy nghiệp vào thân < > 3250 . cũng đừng trách lẫn trời gần trời xa < > < > thiện căn ở tại lòng ta < > chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài ! < > lời quê chắp nhặt dông dài < > 3254 . mua vui cũng được một vài trống canh .
Hồi 22
https://www.thivien.net/
lục bát
Nguyễn
lục bát
Nguyễn Du
mắc kế chiêu an , minh sơn mất mạng , < > đoạn tràng rút số , kiều nữa nhẹ thân . < > ( câu 2439 - 2774 ) < > < > thừa cơ trúc chẻ , ngói tan < > 2440 . binh uy từ đấy sấm ran trong ngoài < > triều đình riêng một góc trời < > gồm hai văn võ , rạch đôi sơn hà < > đòi cơn gió quét mưa sa < > huyện thành đạp đổ năm tòa cõi nam < > 2445 . phong trần , mài một lưỡi gươm < > những loài giá áo túi cơm sá gì ! < > nghênh ngang một cõi biên thùy < > thiếu gì cô quả , thiếu gì bá vương < > < > trước cờ ai dám tranh cường < > 2450 . năm năm hùng cứ một phương hải tần < > có quan tổng đốc trọng thần < > là hồ tôn hiến , kinh luân gồm tài < > đẩy xe vâng chỉ đặc sai < > tiện nghi bát tiễu , việc ngoài đổng nhung < > 2455 . biết từ là đấng anh hùng < > biết nàng cũng dự quân trung luận bàn < > đóng quân , làm chước chiêu an < > ngọc , vàng , gấm vóc , sai quan thuyết hàng < > < > lại riêng một lễ với nàng : < > 2460 . hai tên thể nữ , ngọc vàng nghìn cân < > tin vào gửi trước trung quân < > từ công riêng hãy mười phân hồ đồ < > một tay gây dựng cơ đồ < > bấy lâu bể sở , sông ngô tung hoành ! < > 2465 . bó thân về với triều đình < > hàng thần lơ láo , phận mình ra đâu ? < > áo xiêm buộc trói lấy nhau < > vào luồn ra cúi , công hầu mà chi ! < > < > sao bằng riêng một biên thùy < > 2470 . sức này đã dễ làm gì được nhau < > chọc trời , khuấy nước , mặc dầu < > dọc ngang nào biết trên đầu có ai . < > nàng thì thật dạ tin người < > lễ nhiều , nói ngọt , nghe lời dễ xiêu < > 2475 . nghĩ mình mặt nước cánh bèo < > đã nhiều lưu lạc , lại nhiều gian truân < > bằng nay chịu tiếng vương thần < > thênh thênh đường cái thanh vân hẹp gì < > < > công , tư , vẹn cả hai bề < > 2480 . dần dà rồi sẽ liệu về cố hương < > cũng ngôi mệnh phụ đường đường < > nở nang mày mặt , rỡ ràng mẹ cha < > trên vì nước , dưới vì nhà < > một là đắc hiếu , hai là đắc trung < > 2485 . chẳng hơn chiếc bách giữa dòng < > e dè gió dập , hãi hùng sóng và . < > nhân khi bàn bạc gần xa < > thừa cơ , nàng mới bàn ra nói vào < > < > rằng : ân thánh đế dồi dào < > 2490 . tưới ra đã khắp , thấm vào đã sâu < > bình thành công đức bấy lâu < > ai ai cũng đội trên đầu biết bao < > ngẫm từ dấy việc binh đao < > đống xương vô định đã cao bằng đầu < > 2495 . làm chi để tiếng về sau < > nghìn năm ai có khen đâu hoàng sào < > sao bằng lộc trọng , quyền cao < > công danh ai dứt lối nào cho qua ? < > < > nghe lời nàng nói mặn mà < > 2500 . thế công , từ mới đổi ra thế hàng < > chỉnh nghi tiếp sứ vội vàng < > hẹn kỳ thúc giáp , quyết đường giải binh < > tin lời thành hạ yêu minh < > ngọn cờ ngơ ngác , trống canh trễ tràng < > 2505 . việc binh bỏ chẳng giữ giàng < > vương sư dò đã tỏ tường thực hư < > hồ công quyết kế thừa cơ < > lễ tiên binh hậu , khắc cờ tập công < > < > kéo cờ chiêu phủ tiên phong < > 2510 . lễ nghi giàn trước , bác đồng phục sau < > từ công hờ hững biết đâu ? < > đại quan lễ phục ra đầu cửa viên < > hồ công ám hiệu trận tiền < > ba bề phát súng , bốn bên kéo cờ < > 2515 . đang khi bất ý chẳng ngờ < > hùm thiêng khi đã sa cơ cũng hèn ! < > tử sinh , liều giữa trận tiền < > dạn dầy cho biết gan liền tướng quân ! < > < > khí thiêng khi đã về thần < > 2520 . nhơn nhơn còn đứng chôn chân giữa vòng < > trơ như đá , vững như đồng < > ai lay chẳng chuyển , ai rung chẳng rời < > quan quân truy sát đuổi dài < > ầm ầm sát khí , ngất trời ai đang < > 2525 . trong hào , ngoài lũy , tan hoang < > loạn quân vừa dắt tay nàng đến nơi < > trong vòng tên đá bời bời < > thấy từ còn đứng giữa trời trơ trơ < > < > khóc rằng : trí dũng có thừa < > 2530 . bởi nghe lời thiếp đến cơ hội này ! < > mặt nào trông thấy nhau đây ? < > thà liều sống chết một ngày với nhau ! < > dòng thu như xối cơn sầu < > dứt lời , nàng cũng gieo đầu một bên < > 2535 . lạ thay oan khí tương triền ! < > nàng vừa phục xuống , từ liền ngã ra < > quan quân , kẻ lại người qua < > xót nàng , sẽ lại vực ra dần dần < > < > đem vào đến trước trung quân < > 2540 . hồ công thấy mặt , ân cần hỏi han < > rằng : nàng chút phận hồng nhan < > gặp cơn binh cách , nhiều nàn cũng thương ! < > đã hay thành toán miếu đường < > chấp công cũng có lời nàng mới nên < > 2545 . bây giờ sự đã vẹn tuyền < > mặc lòng nghĩ lấy , muốn xin bề nào ? < > nàng càng giọt ngọc tuôn đào < > ngập ngừng mới gửi thấp cao sự lòng < > < > rằng : từ là đấng anh hùng < > 2550 . dọc ngang trời rộng , vẫy vùng bể khơi < > tin tôi nên quá nghe lời < > đem thân bách chiến làm tôi triều đình < > ngỡ là phu quí phụ vinh < > ai ngờ một phút tan tành thịt xương ! < > 2555 . năm năm trời bể ngang tàng < > dẫn mình đi bỏ chiến tràng như không < > khéo khuyên kể lấy làm công < > kể bao nhiêu lại đau lòng bấy nhiêu ! < > < > xét mình công ít , tội nhiều < > 2560 . sống thừa , tôi đã nên liều mình tôi ! < > xin cho tiện thổ một đôi < > gọi là đắp điếm lấy người tử sinh . < > hồ công nghe nói thương tình < > truyền cho cảo táng di hình bên sông . < > < > 2565 . trong quân mở tiệc hạ công < > xôn xao tơ trúc , hội đồng quân quan < > bắt nàng thị yến dưới màn < > giở say , lại ép vặn đàn nhặt tâu < > một cung gió tủi mưa sầu < > 2570 . bốn dây rỏ máu năm đầu ngón tay < > ve ngâm , vượn hót , nào tày < > lọt tai hồ cũng nhăn mày , rơi châu < > hỏi rằng : này khúc ở đâu ? < > nghe ra muôn oán , nghìn sầu lắm thay ! < > < > 2575 . thưa rằng : bạc mệnh khúc này < > phổ vào đàn ấy những ngày còn thơ < > cung cầm , lựa những ngày xưa < > mà gương bạc mệnh bây giờ là đây ! < > nghe càng đắm , đắm càng say < > 2580 . lạ cho mặt sắt cũng ngây vì tình ! < > dạy rằng : hương hỏa ba sinh < > dây loan xin nối cầm lành cho ai . < > thưa rằng : chút phận lạc loài < > trong mình , nghĩ đã có người thác oan < > < > 2585 . còn chi nữa , cánh hoa tàn < > tơ lòng đã dứt , dây đàn tiểu lân < > rộng thương còn mảnh hồng quần < > hơi tàn được thấy gốc phần là may ! < > hạ công chén đã quá say < > 2590 . hồ công đến lúc rạng ngày nhớ ra < > nghĩ mình phương diện quốc gia < > quan trên nhắm xuống , người ta trông vào < > phải tuồng trăng gió hay sao ? < > sự này , biết tính thế nào được đây ? < > < > 2595 . công nha vừa buổi rạng ngày < > quyết tình , hồ mới đoán ngay một bài < > lệnh quan ai dám cãi lời ? < > ép tình mới gán cho người thổ quan < > ông tơ thực nhẽ đa đoan ! < > 2600 . xe tơ sao khéo vơ quàng vơ xiên ? < > kiệu hoa áp thẳng xuống thuyền < > lá rèm rủ thấp , ngọn đèn khêu cao < > nàng càng ủ liễu phai đào < > trăm phần , nào có phần nào phần tươi < > < > 2605 . đành thân cát dập sóng vùi < > cướp công cha mẹ , thiệt đời thông minh ! < > chân trời , mặt bể , lênh đênh < > nắm xương biết gửi tử sinh chốn nào ? < > duyên đâu , ai dứt tơ đào ? < > 2610 . nợ đâu , ai đã dắt vào tận tay ? < > thân sao , thân đến thế này ? < > còn ngày nào cũng dư ngày ấy thôi ! < > đã không biết sống là vui < > tấm thân nào biết thiệt thòi là thương ! < > < > 2615 . một mình cay đắng trăm đường < > thôi thì nát ngọc , tan vàng , thì thôi ! < > mảnh trăng đã gác non đoài < > một mình luống những đứng ngồi chưa xong < > triều đâu nổi sóng đùng đùng < > 2620 . hỏi ra mới biết là sông tiền đường < > nhớ lời thần mộng rõ ràng < > này thôi hết kiếp đoạn tràng là đây ! < > đạm tiên , nàng nhé có hay ? < > hẹn ta thì đợi dưới này rước ta . < > < > 2625 . dưới đèn sẵn bức tiên hoa < > một thiên tuyệt bút , gọi là để sau < > cửa bồng vội mở rèm châu < > trời cao , sông rộng , một màu bao la < > rằng : từ công hậu đãi ta < > 2630 . xót vì việc nước mà ra phụ lòng < > giết chồng mà lại lấy chồng < > mặt nào mà lại đứng trong cõi đời ? < > thôi thì một thác cho rồi < > tấm lòng phó mặc trên trời dưới sông ! < > < > 2635 . trông vời con nước mênh mông < > đem mình gieo xuống giữa dòng tràng giang < > thổ quan theo với vội vàng < > thì đà đắm ngọc , chìm hương cho rồi ! < > thương thay ! cũng một thân người < > 2640 . hại thay ! mang lấy sắc tài làm chi ? < > những là oan khổ lưu ly < > chờ cho hết kiếp , còn gì là thân ? < > mười lăm năm , bấy nhiêu lần < > làm gương cho khách hồng quần thử soi < > < > 2645 . đời người đến thế thì thôi ! < > trong cơ âm cực dương hồi khôn hay < > mấy người hiếu nghĩa xưa nay < > trời làm chi đến lâu ngày càng thương < > < > giác duyên từ tiết giã nàng < > 2650 . đeo bầu quảy níp , rộng đường vân du < > gặp bà tam hợp đạo cô < > thong dong , hỏi hết nhỏ to sự nàng : < > người sao hiếu nghĩa đủ đường < > kiếp sao rặt những đoạn trường thế thôi ? < > 2655 . sư rằng : phúc họa đạo trời < > cỗi nguồn , cũng ở lòng người mà ra < > có trời mà cũng tại ta < > tu là cõi phúc , tình là dây oan < > < > thúy kiều sắc sảo , khôn ngoan < > 2660 . vô duyên là phận hồng nhan đã đành < > lại mang lấy một chữ tình < > khư khư mình buộc lấy mình vào trong < > vậy nên những chốn thong dong < > ở không yên ổn , ngồi không vững vàng < > 2665 . ma đưa lối , quỷ đưa đường < > lại tìm những chốn đoạn trường mà đi < > hết nạn ấy , đến nạn kia < > thanh lâu hai lượt , thanh y hai lần < > < > trong vòng giáo dựng , gươm trần < > 2670 . kề lưng hùm sói , gửi thân tôi đòi < > giữa dòng nước dẫy sóng giồi < > trước hàm rồng cá , gieo mồi vắng tanh < > oan kia theo mãi với tình < > một mình mình biết , một mình mình hay < > 2675 . làm cho sống đọa thác đầy < > đoạn trường cho hết kiếp này mới thôi ! < > giác duyên nghe nói rụng rời : < > một đời nàng nhé ! thương ôi còn gì ? < > < > sư rằng : song chẳng hề chi < > 2680 . nghiệp duyên cân lại , nhắc đi còn nhiều < > xét trong tội nghiệp thúy kiều < > mắc điều tình ái , khỏi điều tà dâm < > lấy tình thâm , trả nghĩa thâm < > bán mình đã động hiếu tâm đến trời < > 2685 . hại một người , cứu một người < > biết đường khinh trọng , biết lời phải chăng < > thửa công đức ấy ai bằng < > túc khiên đã rửa lâng lâng sạch rồi < > < > khi nên , trời cũng chiều người < > 2690 . nhẹ nhàng nợ trước , đền bồi duyên sau < > giác duyên dầu nhớ nghĩa nhau < > tiền đường thả một bè lau rước người < > trước sau cho vẹn một lời < > duyên ta mà cũng phúc trời chi không ? < > 2695 . giác duyên nghe nói mầng lòng < > lân la tìm thú bên sông tiền đường < > đánh tranh , chụm nóc thảo đường < > một gian nước biếc , mây vàng chia đôi < > < > thuê năm , ngư phủ hai người < > 2700 . đóng thuyền chực bến , kết chài giăng sông < > một lòng chẳng quản mấy công < > khéo thay ! gặp gỡ cũng trong chuyển vần < > kiều từ gieo xuống duềnh ngân < > nước xuôi bỗng đã trôi dần tận nơi < > 2705 . ngư ông kéo lưới vớt người < > ngẫm lời tam hợp rõ mười chẳng ngoa ! < > trên mui lướt thướt áo là < > tuy dầm hơi nước , chưa loà bóng gương < > < > giác duyên nhận thật mặt nàng < > 2710 . nàng còn thiêm thiếp giấc nồng chưa phai < > mơ màng phách quế hồn mai < > đạm tiên , thoắt đã thấy người ngày xưa < > rằng : tôi đã có lòng chờ < > mất công mười mấy năm thừa ở đây < > 2715 . chị sao phận mỏng , đức dày ? < > kiếp xưa đã vậy , lòng này dễ ai ! < > tâm thành đã thấu đến trời < > bán mình là hiếu , cứu người là nhân < > < > một niềm vì nước vì dân < > 2720 . âm công cất một đồng cân đã già < > đoạn trường sổ , rút tên ra < > đoạn trường thơ , phải đưa mà trả nhau < > còn nhiều hưởng thụ về sau < > duyên xưa đầy đặn , phúc sau dồi dào . < > 2725 . nàng còn ngơ ngẩn biết sao < > trạc tuyền ! nghe tiếng gọi vào bên tai < > giật mình thoắt tỉnh giấc mai < > bâng khuâng , nào đã biết ai mà nhìn < > < > trong thuyền , nào thấy đạm tiên ? < > 2730 . bên mình chỉ thấy giác duyên ngồi kề < > thấy nhau mầng rỡ trăm bề < > dọn thuyền , mới rước nàng về thảo lư < > một nhà chung chạ sớm trưa < > gió trăng mát mặt , muối dưa chay lòng < > 2735 . bốn bề bát ngát mênh mông < > triều dâng hôm sớm , mây lồng trước sau < > nạn xưa , trút sạch lầu lầu < > duyên xưa chưa dễ biết đâu chốn này . < > < > nỗi nàng tai nạn đã đầy < > 2740 . nỗi chàng kim trọng bấy chầy mới thương < > từ ngày muôn dặm phù tang < > nửa năm ở đất liêu dương lại nhà < > vội sang vườn thúy dò la < > nhìn xem phong cảnh nay đà khác xưa < > 2745 . đầy đường cỏ mọc lau thưa < > song trăng quạnh quẽ , vách mưa rã rời < > trước sau nào thấy bóng người < > hoa đào năm ngoái còn cười gió đông < > < > xập xè én liệng lầu không < > 2750 . cỏ lan mặt đất , rêu phong dấu giày < > cuối tường gai gốc mọc đầy < > đi về , này những lối này năm xưa < > chung quanh lặng ngắt như tờ < > nỗi niềm tâm sự bây giờ hỏi ai ? < > 2755 . láng giềng có kẻ sang chơi < > lân la sẽ hỏi một hai sự tình < > hỏi ông , ông mắc tụng đình < > hỏi nàng , nàng đã bán mình chuộc cha < > hỏi nhà , nhà đã dời xa < > < > 2760 . hỏi chàng vương với vương bà , thúy vân < > đều là sa sút , khó khăn < > thuê may , bán viết , kiếm ăn lần hồi < > điều đâu sét đánh lưng trời < > thoạt nghe , chàng thoắt rụng rời xiết bao ! < > 2765 . vội han di trú nơi nao ? < > đánh đường , chàng mới tìm vào tận nơi < > nhà tranh , vách đất tả tơi < > lau treo rèm nát , trúc gài phên thưa < > một sân đất cỏ dầm mưa < > < > 2770 . càng ngao ngán nỗi , càng ngơ ngẩn dường ! < > đánh liều lên tiếng ngoài tường < > chàng vương nghe tiếng , vội vàng chạy ra < > dắt tay vội rước vào nhà < > mái sau , viên ngoại ông bà ra ngay
Hồi 20
https://www.thivien.net/
lục bát
Nguyễn
lục bát
Nguyễn Du
khéo khéo đi đâu lũ ngẩn ngơ , < > lại đây chị dạy lối làm thơ . < > bướm non ngứa lợi châm hoa rữa , < > dê bé buồn sừng húc giậu thưa .
Lỡm học trò
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn tứ tuyệt
Hồ Xuân Hương
phút bỗng đem thân bỏ chiến trường , < > ba quân xao xác ngọn cờ hàng . < > sá chi bèo bọt , tôi vì nước , < > thẹn với non sông , thiếp phụ chàng . < > cung oán nỉ non đàn bạc mệnh , < > duyên may run rủi lưới tiền đường . < > mười lăm năm ấy người trong mộng , < > chẳng những là đây mới đoạn trường .
Hồi 19 - Từ Hải ra hàng
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Chu Mạnh Trinh
bậu với qua như khỉ ngồi trên bãi , < > chuột gặm tay cùi kiến cắn lỗ tai . < > kể từ bạn với trước mai , < > xuân qua hè lại đã vài ba năm . < > cóc kêu dưới vũng tre ngâm , < > thôi thôi nó đã âm thầm với nhau . < > chê sông mà nước bàu , < > chê đây lấy đó có giàu hơn ai . < > nằm bên tủ thuốc than dài , < > anh đau bịnh nặng biết bài thuốc chi . < > rèn lòng vàng đá tri tri , < > dầu ai thay bạc đổi chì mặc ai . < > trăm năm ai chớ bỏ ai , < > chỉ thêu nên phụng sắt mài nên kim . < > tay cầm cái kéo cây kim , < > vai mang đượng lụa đi tìm thợ may . < > bốn mùa hoa cúc nở xây , < > để cho trời định duyên nầy về đâu . < > 110 . niềm tày những mảng lo âu , < > vẳng nghe trống điểm trên lầu trở canh . < > giả đò mua khế bán chanh , < > giả đi đòi nợ thăm anh kẻo buồn . < > đại vi đài vi các , < > tiểu vi đông vi lương , < > anh chẳng tham rộng ruộng lớn vườn , < > tham vì nhơn nghĩa , cang thường mà thôi . < > trắng da vì bởi phấn giồi , < > đen da vì bởi em ngồi chợ trưa . < > trắng da là đĩ anh ôi ! < > đen da thật vợ ở đời với anh . < > trăm năm thành lở anh bồi thành , < > giậu nghiêng anh sửa giậu bôn hành tại em . < > có trăng nên mới phụ đèn , < > đặng nơi sang trượng phụ phàn nghĩa xưa . < > còn duyên kẻ đón người đưa , < > hết duyên đi sớm về trưa một mình . < > bao giờ cho mỏ xa đình , < > hạc xa hương án chung tình mới xa . < > bậu nói với qua bậu không lang chạ , < > qua bắt đặng bậu rồi , đành dạ bậu chưa . < > 120 . chanh chua thì khế cũng chua , < > chan bán có mùa khế bán tư niên . < > no nao gặp chốn sĩ hiền , < > vầy duyên kết bạn kẻo phiền mày châu . < > đi đâu bỏ quạt loan châu , < > bỏ thương bỏ nhớ bỏ sầu cho em . < > ở đời chi tốt bằng sen , < > quan yêu dân chuộng rã bèn cũng hư . < > ngó lên đàng tóc em rẽ tư , < > tại bụng em từ chẳng phải tại anh . < > thân em như thể trái chanh , < > lắc lẻo trên nhành nhiều kẻ ước mơ . < > anh ngồi thuyền ngự cao cờ , < > xin anh đoái thiếp đặng nhờ tấm thân . < > thân em như lọn nhang trần , < > mẹ cha chẳng có muôn phần cậy anh . < > ví dầu chi thoẳng tơ mành , < > khéo câu thì đặng cá kình biển đông . < > ngó ra ngoài biển minh mông , < > thấy chiếc thuyền rồng cất mái chèo đua . < > 130 . hãy cho bền chí câu cua , < > dầu ai câu trạnh câu rùa mặc ai . < > riêng than đất rộng trời dài , < > thà cho ai phụ phụ ai bao đành . < > lương dươn do túc đế , giai ngẫu tự thiên thành , < > vì con trăng kia chỉ rối tơ mành , chẳng nên chồng vợ cũng thành đệ huynh . < > nhựt nguyệt tuy minh , nan chiếu phúc bồn chi hạ , < > đâu biết em còn một dạ như xưa . < > bậu có chồng chưa bậu thưa cho thiệt , < > kẻo để anh lầm tội nghiệp ớ em . < > bậu với qua duyên đà thậm bén , < > biết cha mẹ nàng chọn kén nơi nao . < > cam sành dã dượi bờ ao , < > tưởng không anh hái có rào thì thôi . < > cam sành chê đắng chê hôi , < > hồng rim chê lạt cháo bồi khen ngon . < > cục đá lăn nghiêng lăn ngửa , < > khen ai khéo sửa cục đá lăn tròn . < > giận anh thì nói vậy , dạ còn thương nhau . < > ra về trăng đã đứng đầu , < > vẳng nghe chó sủa , trên lầu điểm ba . < > 140 . mười phần thương mẹ ở nhà , < > chín phần thương bậu còn là ngây thơ . < > cùng nhau kết tóc xe tơ , < > trăm năm thiếp cũng đợi chờ mà thôi . < > ô hô bình tích bể rồi , < > chén chung lỡ bộ bậu ngồi sao yên . < > cu cu mà đỗ cửa quyền , < > lấy chồng chưa mãn ba niên lại về . < > anh ngồi trước mũi ghe lê , < > chớ chi em đặng ngồi kề một bên . < > anh mong chuốt ná lau tên , < > nhạn đậu chẳng bền công uổng danh hư . < > chẳng chào thì bỉ trượng phu , < > chào thì gây oán gây thù cho em . < > đàng trượng phu đừng thù mới đáng , < > đàng anh hùng đừng oán mới nên . < > xa xuôi chẳng đặng cần quờn , < > dễ đây với đó giận hờn chi nhau . < > thôi thôi quần tía xuống màu , < > dây lưng mua chịu khoe giàu với ai . < > 150 . bậu buôn bán nuôi ai , < > bậu dầm sương phấn mại , < > bậu buôn bán nuôi mẹ già , < > nào nại tấc công . < > châu sa nước mắt ròng ròng , < > thấu thiên thấu địa , thấu lòng em chăng . < > ra đi anh có dặn rằng : < > nơi hơn em lậy nơi bằng đợi anh . < > tay phân tay bao nỡ , < > ruột cắt ruột bao đành , < > lời thề nước biếc non xanh , < > anh ở sao cho trọn đạo quân thần , < > thì em mới dám trao thân gởi mình . < > ví dầu tình chẳng đoái tình , < > nhành trâm kia gãy thì hình nọ rơi . < > cố hương chàng đã phản hồi , < > em về thành nội ngùi ngùi nhớ thương . < > thương hỡi thương , gươm trường anh chẳng sợ , < > nhọn như giáo ba ngù , căn nợ phải theo . < > anh ngồi phấn thủ trống treo , < > miệng kêu ghe ghé chơn trèo xuống thang . < > trách ai vội tháo suối vàng , < > ngãi nhơn trôi hết thiếp chàng xa nhau . < > lu ly nửa nước nửa dầu , < > nửa lo phận bạc nửa sầu duyên đơn . < > 160 . ham chơi bỗng đứt dây đờn , < > anh thất ngôn một tiếng con bạn hờn trăm năm . < > đã nguyền hai chữ đồng tâm , < > càng dày nghĩa cũ càng thâm ân tình . < > chuối cậy mình chuối đồng trinh , < > chuối ở một mình sao chuối có con . < > ngó lân mây trắng trăng tròn , < > qua đây bậu đó bậu còn khen chê . < > ba phen lên ngựa mà về , < > cầm cương kéo lại xin đề câu thơ . < > câu thơ có bốn câu thơ , < > câu đợi câu chờ câu nhớ câu thương . < > tới đây bợ ngợ giữa đường , < > muốn phân nhơn ngãi ngỡ ngàng khó phân . < > thương cha thương mẹ có phần , < > thương em chín lượng mười phần có dư . < > còn duyên nón cụ quai tơ , < > hết duyên nón xoáy quai dừa cũng xong . < > còn duyên đóng cửa kén chồng , < > hết duyên bán quán ngồi trông bộ hành . < > 170 . chẳng qua duyên nợ trời sanh , < > tham vì nhơn nghĩa lợi danh chẳng màng . < > sáng trăng trải chiếu hai hàng , < > cho anh đọc sách cho nàng quây tơ . < > quây tơ thì giữ mối tơ , < > dầu năm bảy mối cũng chờ mối yên . < > bậu thấy qua điếc lác , < > có một hai chút lác bậu phiền , < > một vẩy một tiền , nhằm lác mười quan . < > thủ thiêm thủ đức , < > bến lức thủ đoàn , < > anh phải lòng nàng tại thủ chiên-sai . < > trời sinh cây cứng lá dai , < > gió day mặc gió chìu ai không chìu . < > nhứt ngôn thuyết quá tứ mã nan truy , < > rắn đi còn dằm , rồng nằm thấy dạng , < > em nỡ bụng nào đành đoạn bỏ anh . < > văn kỳ thinh bất kiến kỳ hình , < > mặt chưa thấy mặt mà tình đã thương . < > giã chàng cho thiếp hồi hương , < > kẻo cha mẹ thiếp trăm đường ai bi . < > chim bay về núi ăn chi , < > mến câu mến rể mà đi sao đành . < > 180 . rượi ngon bất luận ve sành , < > rách mà khéo vá hơn lành vụng may . < > rộng đồng mặc sức chim bay , < > biển hồ lai láng cá bầy đua bơi . < > bao giờ cho đặng thảnh thơi , < > tay bưng chén cúc miệng mời phu quân . < > linh đinh chiếc bá giữa dòng , < > sóng xao gió tạt biết hòng về đâu . < > chim loan chim phụng đi đâu , < > để cho chim cú đỗ đầu nhành mai . < > anh tưởng giếng sâu anh nối sợ dây dài , < > hay đâu giếng cạn anh tiếc hoài sợi dây . < > ngó lên tổ nễ châu mày , < > mảng lo sự khó quên ngày muối dưa . < > bằng lăng quai mấu nón chấu cọc chèo già , < > thân anh lao khổ em đà thấy chưa . < > còn đò bậu chớ nghi ngờ , < > bậu đưa khách bậu qua chờ bạn qua . < > dạo chơi quán cũng như nhà , < > lều tranh có nghĩa hơn là tòa ngói tô . < > 190 . đại mộc lưu giang bất đắc hồi cố , < > cây cả trôi sông không mong trở lại , < > một mai anh có xa nàng , thiên số sử nhiên . < > đất láng quên tự nhiên cỏ mọc , < > anh mảng lo nghèo bạn ngọc có đôi . < > biết thuở nao cho vầy bạn ngọc , < > kẻo đêm nằm trằn trọc gối loan . < > chim kêu vượn hú đá đoan , < > đồng hồ nhặt thúc anh toan lẽ nào . < > mảng coi ong bướm vườn đào , < > mảng coi lê lựu quên chào bạn xưa . < > đàng xa nhơn ngãi nào xa , < > đi đâu anh cũng ghé nhà , < > trước thăm phụ mẫu , < > sau là viếng em . < > bao giờ đá nổi vông chìm , < > muối chua chanh mặn mới tìm đặng em . < > làm trai giữ trọn ba giêng , < > thảo cha ngay chúa vợ hiền chớ vong . < > chịu oan một tiếng có chồng , < > vắng vẻ loan phòng có cũng như không . < > chim quyên ăn trái nhãn lồng , < > cá thia quen chậu vợ chồng quen hơi . < > 200 . nói ra sợ chị em cười , < > thân tôi ở góa đã mười mặt con .
Câu 101-200
https://www.thivien.net/
lục bát
Nguyễn
lục bát
Huỳnh Tịnh Của
tưởng là yếm đỏ còn son , < > ai hay yếm đỏ có con một bầy . < > ví dầu bậu đó qua đây , < > chẳng cho qua lại một giây giải buồn . < > trăng rằm mười sáu đúc chuông , < > ai cầm con nguyệt thì buông nó về . < > dầu anh lạc sở qua tề , < > trăm năm anh cũng lộn về cùng em . < > bán buôn nuôi bạn trọn niềm , < > chừng nào trăng khuyết lưỡi liềm sẽ hay . < > kiểng vật còn đây người trồng đâu mất , < > bạn ngọc xa rồi gia thất ai coi . < > nhạn về biển bắc nhạn ôi , < > bao thuở nhạn hồi kẻo én đợi trông . < > phải chi em vác nổi cây súng đồng , < > em ra đi lính thế cho chồng một khi . < > vợ chồng là nghĩa phu thê , < > tay ấp má kề sanh tử có nhau . < > 210 . chẳng tham của sẵn anh đâu , < > tham vì nhơn ngãi của đầu móng tay . < > bao giờ cho đặng sum vầy , < > giao ca đôi mặt dạ nầy mới vui . < > đứng xa thấy dạng em cười , < > cũng bằng vàng chín vàng mười trao tay . < > vượn lìa cây có ngày vượn rũ , < > anh xa nàng mặt ủ mày châu . < > ngồi buồn giả chước đi câu , < > cá ăn không giựt mảng sầu căn dươn . < > trách ai rắp ngõ rào đường , < > cho thiếp xa chàng tội nghiệp hỡi ai . < > trách người mau lợt mau phai , < > chẳng thương vợ yếu chẳng hoài con thơ . < > lòng sông lòng biển còn dò , < > nào ai bẻ thước mà đo lòng người . < > bấy lâu một bước anh không rời , < > bây giờ mặt biển chơn trời quản bao . < > ngọc lành ai dể bán rao , < > chờ người quân tử mà trao ngọc lành . < > 220 . bậu để chê ai tóc mai rạnh rạnh , < > bậu để chê chê cho chồng hiếu hạnh bậu đâu . < > con bướm đậu nhành dâu , lòng sầu ái tue61t , < > cám thương người cách bức xa xuôi . < > bao đành kẻ tới người lui , < > một mình luống những ngậm ngùi nhớ trông . < > ngọc còn ẩn bóng cội tùng , < > náu nương chờ đợi anh hùng vãng lai . < > thấy em như thấy mặt trời , < > thấy thì thấy vậy trao lời khó trao . < > cổ cao ba ngấn cổ cao , < > răng đen hột dỗ miệng chào có duyên . < > trắng như tiên không duyên anh không tiếc , < > đen như cục than hầm , duyên đẹp thì ưng . < > tay bưng dĩa muối chấm gừng , < > gừng cay muối mặn xin đừng đổi thay , < > muối mặn ba năm còn mặn , < > gừng cay sáu tháng còn cay , < > đèn treo dưới gió ngọn đèn day , < > đố anh có biết duyên nầy về đâu . < > anh đi chín quận chín châu , < > không thấy ai như bậu , dãi dầu nắng mưa . < > bậu đã đành dạ bậu chưa , < > đặt tay lên dạ bậu dừa tay đi . < > 230 . chim quyên hút mật bông quì , < > vợ anh còn , con anh sẵn , thương thì cám ơn . < > rửa nhơ biển bấc chi sờn , < > trước nam chép tội thái sơn đâu cùng . < > nguyệt hoa hoa nguyệt não nùng , < > đêm xuân ai dễ cầm lòng cho đang . < > thiếp thà đòn gánh đôi quang , < > bán buôn nuôi mẹ chàng sang mặc chàng . < > đang khi bợ ngợ giữa đàng , < > ngãi nhơn cũng tiếc bạc vàng cũng thương . < > trồng tre thì phải khai mương , < > làm trai hai vợ phải thương cho đều . < > công anh đốn trúc cặm nêu , < > cha mẹ không gả anh kêu thấu trời . < > tay bưng chén kiểu ngũ liễu hoa rơi , < > thấy em nhỏ tuổi nhiều nơi anh rầu . < > một sông dễ bắc mấy cầu , < > thiếp là phận gái biết hầu mấy nơi . < > gió đưa cây cải về trời , < > rau răm ở lại chịu lời đắng cay . < > 240 . tóc em dài sao em không bới , < > để bao hoài bối rối dạ anh . < > tóc dài thì tốn tiền chanh , < > nào ai bán tóc nuôi anh bao giờ . < > tóc dài thì tóc rụng đi , < > tham người có nghĩa tham chi tóc dài . < > tóc dài thì tốn tiền dầu , < > nào ai bán tóc để đầu trơ trơ . < > dạy con dạy thuở còn thơ , < > dạy vợ dạy thuở ban sơ mới về . < > ngó lên liễn dán thơ đề , < > trách người quân tử không hề vãng lai . < > đôi ta chẳng mốt thì mai , < > chẳng trong tháng chạp thì tháng giêng . < > bậu là con gái hữu duyên , < > đừng cho sóng dợn thuyền quyên lướt vào . < > ngó lên châu đốc vàm nao , < > thấy buồm anh chạy như dao cắt lòng . < > nằm trong màng tạ kim tòng , < > ba nơi đi nói trong lòng chưa ưng . < > 250 . anh đi em một ngó chừng , < > ngó sông sông rộng ngó rừng rừng cao . < > thức chờ tim lụn dầu hao , < > năm canh thơ thẩn ra vào những trông . < > rộng đồng anh thả bướm bông , < > họ lê anh hỡi có công đợi chờ . < > ở náu nương chờ người quân tử , < > ngọc lộn bùn chờ thuở nước trong . < > ba năm anh oán để ghi lòng , < > chưa nguôi tấc dạ bậu hòng vinh vang . < > thân em như thể xuyến vàng , < > thân anh như manh chiếu rách , bạn hàng bỏ quên . < > nhờ trời cho gió thổi lên , < > cho manh chiếu rách nằm trên xuyến vàng . < > mắm ngon xem lấy mảng vàng , < > người khôn xem lấy hai hàng tóc mai . < > áo vá vai vợ ai không biết , < > áo vá quàn chí quyết vờ anh . < > áo vá quàn còn đàng chỉ lược , < > anh thương nàng sao được mà thương . < > 260 . áo vá quàn xiên xiên mũi mác , < > con gái đất nầy bạc ác khó ve . < > nói chi cao cách khó nghe , < > ngọc vàng khó kiếm củi tre thiếu gì . < > khóc lóc làm chi nín đi bớ cậu , < > buông anh về kẻo lậu tiếng ra . < > ngó lên trước ảnh tượng bà , < > đạo chồng nghĩa vợ do bà phân ly . < > hoạn nạn tương cứu , sinh tử bất ly , < > bây giờ anh đặng chữ vinh quy , < > ham nơi quyền quí , nghĩ gì tới em . < > cách bấy thu tưởng đà ly biệt , < > ai hay em còn chực tiết với anh . < > đem lòng ngơ ngẩn sao đành , < > chẳng duyên tơ tóc cũng tình nghĩa xưa . < > làm thơ mà gởi cho mưa , < > mưa đưa cho gió , gió đưa cho chàng . < > tiếc vàng mà lộn với than , < > tiếc con chim phụng lộn đoàn le le . < > nước lên khỏa bực tràn bờ , < > anh về viếng mẹ bao giờ anh sang . < > 270 . chẻ tre lựa lóng đương sàng , < > chờ ba năm nữa cho nàng lớn không . < > rượu ngon cái cặn cũng ngon , < > thương em bất luận chồng con mấy đời . < > thuyền dời bến cũ khôn dời , < > khắn khắn một lời quân tử nhứt ngôn . < > con cá ở ao môn , sầu tam tứ nhị , < > ai cho anh được chữ sang giàu , chẳng nghĩ tới nhau . < > lựu lê bình bát mảng cầu , < > bốn cây tứ quí anh sầu một cây . < > ngãi nhân như bát nước đầy , < > bưng đi mà đổ hốt rày đặng sao . < > ngó lên đầu tóc em bao , < > chéo khăn em bịt dạ nào chẳng xiêu . < > tiếc cây củi quế êm rìu , < > rừng nhiều thú dữ nên tiều xa non . < > tay cầm ngòi viết dĩa son , < > anh muốn vuông tròn xao lãng tại em . < > nước trong giếng đá hôi phèn , < > tiếc người quân tử mà hèn mẹ cha . < > 280 . nên quan cũng bởi vì va , < > sao thế gọi là cái tật chẳng nguyên . < > bông sen nở , bông sen nổi , gốc sen chìm , < > bao nhiêu quí vật đều tìm quí nhơn . < > chim kêu ải bắc non tần , < > nửa phần thương mẹ nửa phần thương em . < > cỏ rơm tạm đỡ buồng mền , < > biết là nhơn ngãi có bền cùng chăng . < > chiều chiều én liệng ải vân , < > con nhạn kêu ải bắc , muôn phần nhớ thương . < > nước trong lẻo lẻo tợ gương , < > sao em chẳng múc em nhường cho ai . < > chữ rằng : xuân bất tái lai , < > còn duyên đâu nữa giồi mài uổng công . < > bậu muốn lấy chồng , < > mai mốt bậu lấy chồng cũng đặng , < > cám thương một chút mẫu từ dùi thẳng khó phân . < > con thiên lý mã , con vạn lý vân , < > lòng anh muốn cỡi một lần hai con . < > trông em đã mấy thu tròn , < > khăn lau nước mắt đã mòn con ngươi . < > 290 . thủng thỉnh mà lượm hoa rơi , < > ở cho có chí hơn người trèo cao . < > phải chi hỏi đặng nam tào , < > đôi ta duyên nợ ngày nào mới xong . < > thiếp như cá ở biển đông , < > chờ khi nước cạn hóa rồng lên mây . < > phải chi anh có phép thần thông , < > ngăn mây đón giá bắt rồng cỡi chơi . < > một mai trống giục quan dời , < > tiếc câu đoan thệ uổng lời giao ngôn . < > tới đây duyên đã bén duyên , < > trăng thanh gió mát cặm thuyền chờ ai . < > chữ rằng : xuân bất tái lai , < > ngày nay hoa nở e mai hoa tàn . < > làm chi thiệt phận hồng nhan , < > năm canh gối phụng màn loan lạnh lùng . < > cầu cao ván yếu gió rung , < > em qua không đặng cậy cùng có anh . < > mẹ già ở tấm lều tranh , < > sớm thăm tối viếng mới đành dạ con . < > 300 . một cây làm chẳng nên non , < > ba cây chụm lại nên hòn núi cao .
Câu 201-300
https://www.thivien.net/
lục bát
Nguyễn
lục bát
Huỳnh Tịnh Của
cậy anh chuốt một cây sào , < > chống thuyền bát nhã qua ao long hồ . < > chim quyên ăn trái bo bo , < > thương người dệt cữi trao go một mình . < > vào ra cũng có một mình , < > dầu ăn mĩ vị thất tình cũng hư . < > giữa đường đứt gánh tương tư , < > tại dạ em từ chẳng phải tại anh . < > làm thơ mà dán cây chanh , < > trai bỏ học hành gái bỏ bán buôn . < > chim quyên xuống đất ăn trùn , < > anh hùng lỡ vận lên nguồn đốt than . < > nhìn nhau lụy ứa hai hàng , < > cựu bang em ở lại , đông thoàn anh lui . < > ngó đâu ngó đó thì vui , < > ngó về chợ cũ ngùi ngùi nhớ trông . < > bậu khoe nhan sắc bậu đắt chồng , < > qua không ế vợ bậu hòng bẻ hai . < > 310 . đó chê đây đây càng lịch sự , < > đó ăn mâm vàng đây ngự tòa sen . < > nhành dâu xiên con chim quyên đậu , < > lúc nghiêng nghèo có bậu có qua . < > ngó lên chợ đủi cây da , < > thấy con bán rượu áo dà khăn xanh . < > chim kêu lăng líu , < > thấy em lịu địu , < > anh bao nỡ dứt tình , < > cũng vì chỉ se lơi mối , < > nên hai đứa mình xa nhau . < > ngó qua bên kiểng tô châu , < > thấy em dệt lụa trên đầu giắt trêm . < > phụ mẫu tình thâm , phu thê nhơn ngãi trọng , < > một mai anh có xa em rồi , thờ vọng mẹ cha . < > đêm nằm anh bỏ tay qua , < > giường không chiếu lạnh thường đà quá thương . < > chẳng qua là gió đưa dươn , < > nào ai cướp lộc giành quờn chi ai . < > sông sâu anh cắm sào dài , < > con voi trắc nết thắng nài cho khôn . < > hai tay ôm trái bưởi non , < > biết làm sao đặng vuông tròn với anh . < > 320 . sá chi ôm nải chuối xanh , < > năm bảy người giành cho mủ vấy tay . < > ai làm nên nỗi nước nầy , < > vợ ở đàng nầy chồng lại đàng kia . < > trách ai ăn giấy bỏ bìa , < > khi thương thương vội khi lìa lìa xa . < > trước lạy cha sau ra lạy má , < > con đã có chồng rồi xuất giá tòng phu . < > tiếc công bỏ mãn cho cu , < > cu ăn cu lớn cu gù cu đi . < > có câu kiến nghĩa bất vi , < > làm người thế ấy cũng phi anh hùng . < > trăm năm giữ vẹn chữ tùng , < > sống sao thác vậy một chồng mà thôi . < > đi đâu cho đổ mồ hôi , < > chiếu trải không ngồi trầu bỏ chẳng ăn . < > trăng tròn rồi lại tròn trăng , < > bậu xinh mặc bậu bậu xằng qua chê . < > nào khi anh dỗ chẳng nghe , < > bây giờ xách nón chèo ghe đi tìm . < > 330 . ngọc sa xuống biển ngọc chìm , < > anh thất ngôn một chút không tìm được em . < > anh với tôi làm đôi sao xứng , < > bạc với vàng sao đứng đồng cân . < > trách ai tham phú phú bần , < > tham xa mà bỏ nghĩa gần thuở xưa . < > trách lòng em bậu đãi đưa , < > gạt anh dãi nắng dầm mưa nhọc nhằn . < > chỉ điều ai khéo xe săn , < > đố em thoát khỏi lưới giăng giữa trời . < > tưởng là đàng vắng hát chơi , < > hay đâu đàng vắng có người vãng lai . < > ngồi không sao chắng chắp gai , < > để khi có cá mượn chài ai cho . < > tiếng anh nho sĩ học trò , < > sao anh cạn dạ không dò ý em . < > xa xuôi chẳng đặng cắn quyền , < > biết là nhơn ngãi có thiềng cùng chăng . < > thương em vô giá quá chừng , < > trèo non quên mệt ngậm gừng quên cay . < > 340 . ngãi nhơn như bát nước đầy , < > đổ đi mà hốt sao tày thuở xưa . < > áo dài chẳng nệ quần thưa , < > trai khôn chẳng nệ vợ thừa thế gian . < > trước sau cũng vậy bớ chàng , < > đừng tham tơ lụa phụ phàng vải bô . < > vải bô em chịu cơ hàn , < > để anh tơ lụa cho nhàn tấm thân . < > không ai hôm sớm bạn cùng , < > nương mai mai gãy , dựa tùng tùng xiêu . < > gió hiu hiu dây chiu đứt đoạn , < > âm can trời nhớ bạn ta xưa . < > bạn cũ ta xưa nay đà biệt bộ , < > giá khách qua đàng thượng lộ hỏi thăm . < > biển cạn lòng anh không cạn , < > non núi kia mòn nghĩa bạn chớ vong . < > một vũng nước trong con cá vùng cũng đục , < > bậu đỏ như cục son tàu , gần mực cũng đen . < > củi tre than bọn khó nhen , < > thương nhau chẳng luận khó hèn làm chi . < > 350 . chơi xuân kẻo hết xuân đi , < > cái già lóc thóc nó thì theo sau . < > nghĩ mình vắng trước quạnh sau , < > soi gương trông thấy tóc râu mà buồn . < > rộng đồng thì gió thổi luông , < > khi vui thế nọ khi buồn thế kia . < > gặp mặt em đây anh muốn vầy duyên hai họ , < > sợ bụng em còn so đọ thấp cao . < > lộ bất hành bất đáo , < > chung bất đã bất minh , < > sương sa lụy nhỏ đắm mình , < > đến nay mới biết là tình anh thương . < > lọng che sương dầu sườn cũng lọng , < > ô bịt vàng dầu trọng cũng ô . < > cha mẹ nàng muốn ăn cá thu , < > bắt anh đánh lưới mù mù tăm tăm . < > cha mẹ nàng đòi lễ vật một trăm , < > anh đi chín chục mười lăm quan ngoài . < > cha mẹ nàng đòi đôi bông tai , < > anh ra thợ bạc làm hai đôi vòng . < > làm sao thì nói cho xong , < > kẻo bún anh nguội kẻo lòng anh thiu . < > 360 . lòng anh thiu đem về luộc lại , < > bún anh nguội về đem đãi nước chua . < > bậu ôi ! muốn lấy chồng ngô , < > lợi đây anh kể tông đồ em nghe . < > bước xuống ghe quạt che tay ngoắt , < > cất mái chèo ruột thắt từ cơn . < > ngãi nhơn nay giận mai hờn , < > lòng anh ở thẳng như đờn lên dây . < > ngó lên mây trắng , con trăng sáng , < > đám mây áng , con trăng lờ , < > làm sao anh cũng đợi chờ duyên em . < > phải chi anh có cánh như chim , < > bay lên đáp xuống đi tìm bạn xa . < > lấy chồng năm ngoái ngày xưa , < > năm nay chồng để như chưa có chồng . < > lựu lê anh cũng muốn trồng , < > hai em anh cũng thương đồng cả hai . < > thương ai chí quyết thương hoài , < > bảng treo mặc bảng thơ bài mặc thơ . < > ruộng ai thì nấy đắp bờ , < > duyên ai nấy gặp chớ rờ lấm tay . < > 270 . tình cờ mà gặp nhau đây , < > nào ai khẩn nguyện ăn chay mấy lần . < > khen cho con nhỏ cả gan , < > thuyền không bánh lái đâm ngang giữa dòng . < > miệng còn hôi sửa nực nồng , < > mảng chơi trống giấy , tơ hồng vội se . < > gió đùng đùng mưa rung lá hẹ , < > cám thương người có mẹ không cha . < > thôi thôi buông áo em ra , < > đặng em đi bán kẻo hoa em tàn . < > một mai trống lủng không hàn , < > dây dùi khó dứt bạn sang khó tìm . < > lưới thưa mà bủa cá kim , < > lòng qua thương bậu bậu tìm nơi nao ? < > tối trời ngó chẳng thấy sao , < > em có nơi nào nói lại anh hay . < > từ chàng phụ thiếp tới nay , < > tưởng chàng với thiếp một ngày một xa . < > dầu nên cũng bởi mẹ cha , < > dầu không cũng nhớ cây đa bến đò . < > 380 . sông sâu sào vắn khó dò , < > muốn qua thăm bậu sợ đò không đưa . < > ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa , < > miệng nhai cơm búng lưỡi lừa cá xương . < > thấy em mũ mĩ anh thương , < > ba quân thiên hạ phố phường thiếu chi . < > người đâu gặp gỡ làm chi , < > trăm năm biết có duyên gì hay không . < > chẻ tre bện sáo ngăn sông , < > muốn cho đó vợ đây chồng mới ưng . < > gió đưa trăng con muỗi mòng xao xuyến , < > anh xa nàng về tiếng thị phi . < > nước trong cá lội thấy vi , < > anh không ở bạc chuyện gì với em . < > ơn cha ngãi mẹ chưa đến , < > bậu mong ôm gối cuốn mền theo ai . < > đường cũ em chớ rấp gai , < > để anh qua lại làm hai cửa nhà . < > nước chảy ra thương cha nhớ mẹ , < > nước chảy vào thương kẻ mồ côi . < > 390 . mồ côi ba thứ mồ côi , < > thứ ăn bát thịt thứ ngồi chiếu manh . < > nằm đêm nghe vạc trở canh , < > nghe chiêng gióng sầu nghe anh dỗ nàng . < > bao giờ anh chiếm đặng bảng vàng , < > ơn thầy ta trả nghĩa nàng nào vong . < > ngó thấy em đà đành bụng , < > biết bao giờ hiệp phụng vầy loan . < > tay em tay bạc tay vàng , < > sao anh không chuộng chuộng nàng tay không . < > em lấy chồng anh không có giận , < > sợ khi tối trời lửa cận mái tranh . < > thấy nàng anh nhớ vợ anh , < > vợ anh cũng bận áo xanh như nàng . < > xưa kia cũng ở một làng , < > bởi anh chậm bước nên nàng đi xa . < > thiếu chi quan khách đường xa , < > gà ở một nhà bôi mặt đá nhau . < > tiếc cây mía ngọt mà sâu . < > tiếc con gái tốt trọc đầu khó coi . < > 400 . cám thương hoa huệ mồ côi , < > đã mong vô chậu lại ngồi đất không .
Câu 301-400
https://www.thivien.net/
lục bát
Nguyễn
lục bát
Huỳnh Tịnh Của
vai mang khăn gói thẳng xông , < > mẹ kêu lạy mẹ thương chồng phải theo . < > đá cheo leo muốn trèo sợ trượt , < > muốn nói một hai lời sợ nhột ý em . < > bậu đừng bán dạng thuyền quyên , < > cái khăn bậu bịt cũng tiền anh mua . < > thò tay mà ngắt ngọn ngò , < > thương em đứt ruột giả đò ngó ngơ . < > ngó lên nhang tắt đèn lờ , < > cha mẹ đâu vắng giường thờ quạnh hiu . < > mặc ai giàu mến sang yêu , < > mưa mai dễ biết nâng chìu nào hay . < > dùng dằng tay lại bắt tay , < > bước đi một bước giây giây lại dừng . < > ăn cơm ba bát lưng lưng , < > uống nước cầm chừng để dạ thương em . < > chồng già vợ trẻ là duyên , < > vợ già chồng trẻ là tiên ba đời . < > 410 . bần gie con đóm đậu sáng giời , < > lỡ duyên tại bậu trách trời sao đang . < > tiếc cây cội lớn không tàng , < > tiếc hàng cúc rậm cả ngàn không bông . < > áo đen năm nút con rồng , < > đứng xa con phụng lại gần con quy . < > trách ai thói ở vô nghì , < > sa đâu ấm đó nghĩ gì trước sau . < > quản bao thân mỗ dãi dầu , < > giả như lưu bị qua cầu khổng minh . < > đã mang nhơn ngãi vào mình , < > bỏ đi thì tiếc công tình xưa nay . < > hai tay bưng cái rổ may , < > kéo đi kéo lại của mầy của tao . < > nào khi tôm luộc mướp bào , < > anh ăn anh phụ trời nào để anh . < > chồng quan đi võng hai hàng , < > đi gươm bốn cặp đi làn bốn bông . < > bậu về kẻo mẹ bậu trông , < > kẻo con bậu khóc kẻo chồng bậu than . < > 420 . anh ở với em cho trước rũ mai tàn , < > mai sau anh có thất vận , lên ngàn anh cũng ưng . < > xăm xăm bước tới cây chanh , < > lăm le muốn bẻ sợ nhành chông gai . < > thinh thinh đất rộng trời dài , < > biết sao cho đặng duyên hài trăm năm . < > sông dài con cá lội biệt tăm , < > phải duyên chồng vợ trăm năm cũng chờ . < > thân em như giấy nửa tờ , < > chớ nghi mà tội chớ ngờ mà oan . < > ngọc còn ẩn đá chờ vàng , < > anh còn ẩn ảnh chờ nàng lớn khôn . < > nực nam chói nước nghiêng thoàn , < > khổ anh anh chịu khổ nàng anh thương . < > gió đưa gió đẩy bông trang , < > bông búp về nàng bông nở về anh . < > lũy san san đưa nàng xuống vịnh , < > anh trở lộn về nhuốm bịnh tương tư . < > gặp mặt anh đây em cũng muốn kết gia cư ngụ , < > chẳng hay anh còn vợ cũ anh xưa . < > 430 . thiếp đà lựa chuỗi thiếp mua , < > lưa nhang thiếp cúng lựa chùa thiếp tu . < > lên chùa thấy phật muốn tu , < > về nhà thấy mẹ công phu chưa đền . < > muốn đi tu công phu chưa có , < > muốn lên chùa chuông mõ cũng không . < > trăm năm trăm tuổi trăm chồng , < > thằng nào nhơn đạo ẵm bồng trên tay . < > xa đàng mới biết ngựa hay , < > làm quen mới biết lâu ngày phải chăng . < > con thỏ giỡn trăng sơn băng thủy kiệt , < > ai ở hai lòng nhựt nguyệt xét soi . < > thương em những thuở trong nòi , < > anh tới anh ngồi , em khóc anh đưa . < > vỗ vai con bảy không ừ , < > hay là con bảy giận con bảy từ ngãi anh . < > công anh đắp lũy xây thành , < > trồng cây nên trái để dành ai ăn . < > bậu đừng tham đó bỏ đăng , < > chơi lê quên lựu chơi trăng quên đèn . < > 440 . thấy người ăn thì gọi rằng hèn , < > cắp lấy cái kèn liền búng má ra . < > lang vân chết cũng ra ma , < > chính chuyên chết cũng đem ra ngoài đồng . < > tào khương chi thê bất khả hạ đường , < > bần tiện chi giao mạc khả vong , < > không xong đã biết không xong , < > ở cho hết dạ hết lòng thì thôi . < > thiên sinh nhơn hà nhơn vô lộc , < > địa sinh thảo hà thảo vô căn , < > trời sinh người đều có lộc trời , < > đất thì sinh cỏ rễ chồi nào không . < > thuyền chèo hò hụi dưới sông , < > gánh gạo đưa chồng nước mắt như mưa . < > trồng tre trồng trúc trồng dừa , < > muốn nên cơ nghiệp thì chừa lang vân . < > ở cho phải phải phân phân , < > cây da cậy thần thần cậy cây da . < > xăm xăm trong phủ bước ra , < > áo đen nút bạc xinh đà quá xinh . < > ai đi bờ đắp một mình , < > phất phô chéo áo giống hình phu quân . < > tiếc cây hoa sứ nở bầm , < > tiếc hường nhan bậu lấy lầm đứa ngu . < > 450 . biển dông gió thổi bốn mùa , < > sa mê lời nói thuốc bùa không hay . < > đồng hồ còn có khi sai , < > chung tình với bậu trước hoài như sau . < > dụng tửu binh giải phá thành sầu , < > nên hư tại vận anh không cầu không tham . < > chẳng xanh cũng dựa màu chàm , < > chẳng nên chồng vợ kết làm đệ huynh . < > văn kỳ thinh bất kiến kỳ hình , < > thế gian đàm tiếu vốn tình anh không . < > đã nguyền hai chữ đồng tâm , < > trăm năm thề chẳng ôm cầm thuyền ai . < > ai về ai ở mặc ai , < > áo dà ở lại đến mai sẽ về . < > đi đâu mà chẳng thấy về , < > hay là quần tía dựa kề áo nâu . < > ngồi buồn giả chước đi câu , < > cho giải lòng sầu kẻo dạ nhớ thương . < > tay bưng chén quế tay chế nước đường , < > vãng lai lai vãng tình thương cạn rồi . < > 460 . muốn cho mau lớn mà chơi , < > mới lớn vừa rồi già lại theo sau . < > ớ ghe sau chèo mau anh đợi , < > kẻo đêm tối rồi trời lợi mưa dông . < > ớ ghe ai chờ đợi em cùng , < > kẻo ghe em nặng vẫy vùng chẳng đi . < > trăng lên khỏi núi trăng quì , < > bậu lo thân bậu lo gì thân qua . < > rủ nhau xuống biển bắt cua , < > lên non bắn nhạn vô chùa nghe kinh . < > linh đinh một chiếc thuyền tình , < > mười hai bến nước gởi mình vào đâu . < > ai tầng bận áo không bâu , < > ăn cơm không đũa , ăn trầu không vôi . < > cực lòng qua lắm qua bậu ôi , < > tiền qua cưới bậu để người chơi chung . < > có chồng bậu nói rằng không , < > con đâu bậu ẵm bậu bồng trên tay . < > sá chi chút phận bèo mây , < > làm cho bể ái khi đầy khi vơi . < > 470 . chim bay mỏi cánh chim ngơi , < > đố ai bắt đặng chim trời mới ngoan . < > ngó lên am tự chùa vàng , < > muốn tu thì đặng đó , bỏ nàng ai nuôi . < > khúc sông khúc lỡ khúc bồi , < > thương em khó đứng khó ngồi cùng em . < > cau già lỡ hứa bán thiên , < > chị nọ lỡ lứa nằm riêng một mình . < > cau già lỡ hứa bán trăm , < > chị nô lỡ lứa biết nằm cùng ai . < > sáu đông càng khắc càng chầy , < > ba thu luận lại một ngày dài ghê . < > trải qua dấu thỏ đàng dê , < > chim kêu vượn hú tư bề nước non . < > vái trời cho đặng vuông tròn , < > trăm năm giữ vẹn lòng son cùng chàng . < > gió đưa buồng hạnh rảnh rang , < > tiếng oan thiếp chịu để chàng thơm danh . < > bậu nghe ai dỗ ai dành , < > bậu tham chốn khác bậu đành bỏ qua . < > 480 . nên thì lập kiểng trồng hoa , < > chẳng nên đá kiểng trồng cà dái dê . < > chẳng nên thiếp lộn trở về , < > dưỡng nuôi từ mẫu trọn bề hiếu trung . < > sao hỡi sao , sao chưa có mọc , < > sao mọc bên bắc nước mắt bên đông , < > biết thuở nào cho gặp mặt chồng , < > đêm khuya em hoài vọng , nước mắt hồng tuôn rơi . < > dứt tình anh mới giơ roi , < > đó lui dặm liễu đây hồi cố hương . < > cũng liều nhắm mắt đưa chơn , < > mà xem con tạo xây vần về đâu . < > quản bao thân mỗ dãi dầu , < > mang đai tử lộ quảy bầu nhan uyên . < > than rằng chày nặng cối nghiêng , < > không ai dùa trộn nghiêng triềng khó đâm . < > bạn về ta chẳng dám cầm , < > giăng tay đưa bạn ruột bầm như dưa . < > dầu cho năm lọc bảy lừa , < > giàu sang tại số nên hư tại mình . < > đã cam chịu bạc với tình , < > chúa đông để tội một mình cho ưng . < > 490 . hai hàng nước mắt rưng rưng , < > thương em anh phải gian truân nhiều bề . < > ngó lên tấm chăn đỏ , con phụng nhỏ , kiến loan sẻ , < > tưởng nên chồng vợ , ai dè em hư . < > nước ròng bỏ bãi xa cừ , < > lại đây anh nói tận từ em nghe . < > bước xuống ghe ba lần không dứt , < > khuyên em vào cho khuất anh lui . < > nói đãi buôi cho xuôi lòng bạn , < > kẻo sông giang hồ khúc cạn khúc sâu . < > hát một đôi câu giải sầu muôn sự , < > người mặc người ta giữ ý ta . < > muốn cho trên thuận dưới hòa , < > chồng kêu vợ dạ mới là gái ngoan . < > trách gà sao vội gáy tan , < > chung tình chưa mãn chuông vàng vội rung . < > tiếc công vun quén chậu tùng , < > săm soi trên ngọn gốc sùng không hay . < > nhạn nam én bắc lạc bầy , < > biết bao giờ đặng duyên vầy ái ân . < > 500 . nói ra tủi hổ muôn phần , < > ruột dường chỉ thắt dao dần lá gan .
Câu 401-500
https://www.thivien.net/
lục bát
Nguyễn
lục bát
Huỳnh Tịnh Của
thân em như giếng giữa đàng , < > người thanh rửa mặt , người phàm rửa chơn . < > bậu giận qua lại cười mơn , < > vuốt gan bậu xuống giận hờn làm chi . < > mấy lời vàng đá tri tri , < > dẫu rằng sống thác cũng ghi vào lòng . < > ân tình rày đã hết trông , < > ngãi nhân như nước tràn đồng khó ngăn . < > ngó lên sao mọc lăng xăng , < > hỏi em anh ở bất bằng chuyện chi . < > mặc ai nay lọc mai lừa , < > tham nơi sang trượng mà chừa khó khăn . < > thấy đèn em hổ với trăng , < > thấy em anh hổ đạo hằng thuở xưa . < > đồ bày lên võng đừng đưa , < > lên đu đừng nhún , thì chừa lang vân . < > vô tình chi bấy ngưu lang , < > nỡ xui cho trẻ dở dang thêm sầu . < > 510 . gối luôn một gối đôi đầu , < > chung tình chưa mãn trống lầu vội tan . < > ví dầu cách trở đôi phang , < > trăm năm cũng nhớ lời vàng tỏ phân . < > chổi tiên quét sạch sân thần , < > gẫm qua với bậu nhiều lần gian nan . < > ai khôn bằng tiết đinh san , < > cũng còn mắc kế nàng phàn lê huê . < > bấy lâu cách trở phu thê , < > tưởng em sang sở phụ tề mà thôi . < > thiên thời nhơn sự lưỡng tương thôi , < > sao em chẳng kiếm một nơi kẻo già . < > ớt non mà trổ hoa cà , < > lấy em chẳng đặng đến già thì thôi . < > phấn giồi mặt nọ tốt tươi , < > thuyền quyên bậu chở mấy mươi anh hùng . < > mảng coi con quạ rỉa lông , < > chị em lân cận giật chồng không hay . < > đường dài ngựa chạy cát bay , < > ngãi nhân thẳm thẳm một ngày một xa . < > 520 . ngồi buồn phút thấy nhện sa , < > người thương trở dạ nhện đà đem tin . < > chẳng qua duyên nợ trời sinh , < > nhiều nơi cao lũy cả thành vốn không . < > đèn ai leo lét bên sông , < > giống đèn mẹ chồng đi rước nàng dâu . < > dứt tình ruột lại quặn đau , < > nhơn sâm biết uống mấy tàu cho nguôi . < > năm canh luống những ngậm ngùi , < > bâng khuâng nhớn bạn đứng ngồi không an . < > đêm khuya ngồi dựa phòng loan , < > thúc tình nhớ bạn hai hàng lụy rơi . < > phải chi cao đất thấp trời , < > hỏi thăm duyên nợ đổi dời phương nao . < > ví dầu phóng hỏa phi đao , < > giận thì nói vậy lẽ nào chẳng thương . < > muốn chơi chậu cúc tam hường , < > liễu huê hiếm hiếm dọc đường thiếu chi . < > trách nàng nghe tiếng thị phi , < > phụ phàng nhơn ngãi chẳng vì ái ân . < > 530 . sống làm tướng thác làm thần , < > giết người bạc ngãi một lần mà thôi . < > phải duyên quán rách cũng ngồi , < > trái duyên nhà ngói dầu mời cụng không . < > tay bưng chậu cúc ba bông , < > thấy em có nghĩa muốn trồng xuống đây . < > chỉ điều kim tuyến biếng may , < > hiền thê vắng mặt một ngày khá thương . < > đắp bờ thì phải khai mương , < > đuốc soi hang tối khôn tường nẻo quanh . < > phải chi cải tử hườn sanh , < > mổ gan trao lại mới đành dạ qua . < > xin em giữ trọn đạo ba , < > sau dầu có thác cũng là thơm danh . < > đem lòng ngơ ngáo sao đành , < > chẳng duyên tơ tóc cũng tình ngãi nhơn . < > ham chơi bỗng dứt dây đờn , < > dầu cho chín giận mười hờn cũng nguôi . < > đêm khuya chẳng ngủ dậy ngồi , < > giận người ở bạc như vôi thế nầy . < > 540 . nhạn còn chích bạn lạc bầy , < > người đời sao khỏi khách đày hai phang . < > tới đây phân rẽ đôi đàng , < > của anh anh gánh của nàng nàng bưng . < > tiếc thay con thỏ năng năng , < > núp lờm chờ đợi bóng trăng bấy chầy . < > nàng như chim nọ đương bay , < > anh như con cá nọ mắc rày lưới giăng . < > khuyên đừng phụ chốn khó khăn , < > khó mà biết ngãi cũng bằng giàu sang . < > muốn vãng lai sợ nàng mang tiếng , < > giả khách qua đàng sớm viếng tối thăm . < > đũa tre một chiếc khó cầm , < > nằm đêm nghĩ lại thương thầm bạn xưa . < > chờ rm anh cũng muốn chờ , < > bao giờ rau muống lên bờ trổ bông . < > nón treo quai gãy thinh không , < > can chi bậu sợ phập phồng lá gan . < > cả kêu ở tiết đinh san , < > chớ mê kim định phụ phàng lê huê . < > 550 . gần sông cội mới ngã kề , < > tiếng tăm anh chịu em về tay ai . < > đá dầu nát , vàng dầu phai , < > trăm năm duyên nợ chẳng sai chút nào . < > anh em cốt nhục đồng bào , < > vợ chồng là đạo lẽ nào chẳng thương . < > mặc ai tham quế phụ hương , < > quế già quế rụi , hương còn thơm lâu . < > đại giả vương tiểu giả hầu , < > hai nơi cũng muốn bắc cầu hòa hai . < > tay cầm chiếc chiếu trải dài , < > miệng chào ông đội miền ngoài mới vô . < > cá lên khỏi nước cá khô , < > làm thân con gái lõa lồ ai khen . < > lên yên khó nỗi lên yên , < > tiền căn báo hậu nhãn tiền thấy chưa . < > một lần cho tởn đến già , < > chớ đi nước mặn mà hà ăn chơn . < > phải chi lên đặng ngọc hoàng , < > lên coi sổ bộ duyên nàng về đâu . < > 560 . nhìn nhau lụy ứa thâm bâu , < > nỗi thương chưa xiết nỗi sầu lại vương . < > nghĩ thôi đã giận lại thương , < > trách thay dạ đó , không tường lòng đây . < > dùng dằng tay lại bắt tay , < > đó đây là ngãi ngàn ngày chớ quên . < > lên non bẻ lá họa hình , < > họa cho thấy mặt kẻo tình nhớ thương . < > bao giờ thiếp có xa chàng , < > đôi bông thiếp trả đôi vàng thiếp xin . < > nhứt ngôn trúng vạn sự thành , < > mấy lời anh nói có đành hay không . < > gươm linh treo trước bàn ông , < > dầu ai ở bạc máu hồng tuôn rơi . < > chim khôn bay nửa lưng trời , < > nực cười đứa dại nghe lời thị phi . < > trăm năm lòng gắn dạ ghì , < > dầu ai đem bạc đổi chì mặc ai . < > như vầy mới gọi là trai , < > trên lo nghĩa chúa dưới mài thảo thân . < > 570 . cửa quyền bướm liệng lăng xăng , < > muốn chơi tứ hữu lỗi ngần tam cang . < > xéo xanh đi đâu đứng đó , < > nghiêng tai dưới gió , < > thiếp kể công khó chàng nghe , < > nam nhơn chi chí , < > hải hà chi lượng , < > vượn lìa cây có ngày vượn rũ , < > anh xa nàng mặt ủ mày châu . < > đôi ta cách trở hớn ngô , < > cũng như rau nhút thả hồ không tươi . < > xứ xang là xứ xang người , < > trăm điều nhẫn nhịn đừng cười anh quê . < > bấy lâu cách lựu xa lê , < > nhộn nhàng ong bướm có hề chi không . < > bấy lâu chực tiết loan phòng , < > để cho bạn ngọc thỉ chung cạn lời . < > tỏ trăng chi bấy hỡi trời , < > để cho bạn ngọc phân lời thỉ chung . < > bụi dâu khum cây chùm gởi đóng , < > lúc sang giàu dù võng thiếu chi . < > trách nàng cạn dạ hẹp suy , < > chẳng toan kết tóc kịp thì làm ăn . < > trồng tre thì chớ bẻ măng , < > để cho măng lớn kết bè đưa dâu . < > 580 . đưa dâu thì đưa bằng ghe , < > chớ đưa bằng bè ướt áo dâu đi . < > áo dài đứt nút còn khuy , < > gái kia quá lứa lỡ thì hết duyên . < > đứng xa coi thể là tiên , < > lại gần nứt niểng như niền cối xay . < > cùng nhau vã tiếng một ngày , < > ngãi nhơn thẳm thẳm cũng tày ba thu . < > ham giàu mà lấy đứa ngu , < > của ăn hay hết đứa ngu hãy còn . < > vợ ba con anh còn để bỏ , < > huống chi nàng ngọn cỏ phất phơ . < > ngọn cỏ phất phơ ngọn cờ phơ phất , < > cơ hội nầy trời đất có hay . < > khen ai sao khéo đặt bày , < > chữ tài liền với chữ tai một vần . < > ào ào gió giục mây tần , < > một xe trong cõi hồng trần bước ra . < > rủ nhau lên viếng mả cha , < > tảo lăng mồ mẹ lụy đà tuôn rơi . < > 590 . công cha trượng lắm cha ôi , < > ngãi mẹ bằng trời chín tháng cưu mang . < > giục ngựa buông cương lên đàng thượng lộ , < > trời hỡi trời duyên nợ về đâu ? < > qua cầu than thở cùng cầu , < > cầu bao nhiêu nhịp , dạ sầu bấy nhiêu . < > trồng trầu thả lộn dây tiêu , < > con théo hát bội mẹ liều con hư . < > chẳng lo chi thiếp kiều cư , < > lo chàng chánh xã danh hư để đời . < > rượu kia nào có say người , < > ớ người say rượu chớ cười rượu say . < > say là say ngãi say nhơn , < > say câu lý bạch say đờn bá nha . < > người đời khác thể là hoa , < > sớm còn tối mất nở ra lại tàn . < > dốc lòng trồng cúc ngay hàng , < > hay đâu cúc mọc một đàng một cây . < > muốn cho có đó cùng đây , < > sơn lâm há để một cây nên rừng . < > 600 . vườn hoang con sóc nhảy tưng bừng , < > con ong qua nếm nhụy , con cá trừng giỡn sao .
Câu 501-600
https://www.thivien.net/
lục bát
Nguyễn
lục bát
Huỳnh Tịnh Của
ngoài sao cạnh góc cũng như trong < > ai tạo ra người có ý không ? < > mấy chước điều canh cùng một dạ < > nhiều phen đổ nước chẳng hai lòng < > lửa hun không đỏ tin rằng rắn < > khói ám sao xanh ngỡ có rồng < > lem luốc mấy phen đành chịu vậy < > một mai đánh nữa lại nên đồng
Vịnh cái nồi đồng
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Phạm Thận Duật
năm nay mấy tuổi biết chi chưa < > ngắm nghía mày râu cũng đã vừa < > chén rượu nhớ hoài người lớp trước < > cung đàn quên phắt ngón ngày xưa < > mẹ già tám kỷ trông khuya sớm < > vui trẻ nhiều năm gội móc mưa < > mấy dậm quan san xa gián cánh < > bụi tùng khóm cúc hãy còn trơ
Thuật hoài
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Đào Tấn
năm mới mấy tuổi biết chi chưa ? < > ngắm nghía mày râu cũng đã vừa . < > chén rượu nhớ hoài người lớp trước , < > cung đàn quên phứt ngón ngày xưa . < > mẹ già tám kỷ trông khuya sớm , < > vua trẻ nhiều phen gội móc mưa . < > muôn dặm quan san xa dám cách , < > cụm tùng khóm trúc hãy còn lưa .
Đầu năm khai bút
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Đào Tấn
nghĩ mình đã ẩn chốn cao sâu , < > đến lúc trời xô cũng chỏng râu . < > trảy mắt những lăm đương rổ cá , < > vẹt gai khôn ngóng uốn cần câu . < > quản bao chú lính qua cào mặt , < > thương hại ông quan phải cúi đầu . < > những tưởng ngã ra đà tận số , < > ai hay dựng lại sống càng lâu .
Tre tróc gốc
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Tùng Thiện Vương
họ lưu bầy gái đã anh hùng , < > dịch lại khen ai cũng có công . < > trải suốt mười thiên dâng điện bắc , < > chép dần ba phẩm nối tường đông . < > vẽ bầu theo dạng tài chưa dễ , < > lấy sách làm gương ý chẳng cùng . < > liền chuyện nhớ chừng ngươi tử chính , < > một biên liệt nữ bấy nhiêu trung .
Phụng sắc kính đề Nguyễn hậu
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Tùng Thiện Vương
một đàn giải kết mấy thông linh , < > nghĩ lại hồn trăng lại hiện hình . < > mừng rỡ xiết bao cười , nói , khóc , < > bâng khuâng nào biết nợ , duyên , tình . < > hoa chưa phai thắm , hương còn ngát , < > người lại thêm xuân , giá vẫn thanh . < > chuốc chén thề xưa so phím cũ , < > mười nguyền rày đã phỉ ba sinh .
Hồi 20 - Tái hợp
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Chu Mạnh Trinh
trời xanh thăm thẳm thấu hay không , < > bỗng chốc xui nên phụ tấm lòng . < > trăm trận xông pha , đèn trước gió , < > ngàn năm công nghiệp , bọt ngoài sông . < > trần ai thương hại người xương trắng , < > đất nước bơ vơ phận má hồng . < > sự thế đã đành dâu hóa bể , < > thôi thời quyết một thác cho xong .
Hồi 19b - Kiều trầm mình
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Chu Mạnh Trinh
phấp phới lầu trang gió thổi cờ , < > rồng mây cá nước lúc duyên ưa . < > ra uy sấm sét gươm ba thước , < > tạ đức cao sâu thiếp một tờ . < > nếm thử giọt cay sau mới trải , < > đền xong ân oán trước đâu ngờ . < > vì cây nên phải thương dây quấn , < > ả hoạn rầy xem rạng mắt chưa ?
Hồi 18 - Kiều đền ân báo oán
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Chu Mạnh Trinh
muốn đi buôn giảu buồn với bậu , < > để bậu ở lại nhà sợ lậu tiếng ra . < > thua thì thua mẹ thua cha , < > cá sinh một lứa ai mà thua ai . < > sắc kia nào có mê ai , < > ớ người mê sắc chớ cười sắc mê . < > anh tham ba chốn bốn quê , < > anh phụ lời thề anh cựa tấm thân . < > cách nhau vì bởi xích thằng , < > xa nhau vì bởi chị hằng khiến xa . < > cùng nhau cho trọn đạo ba , < > thà là lìa thác chẳng thà lìa sinh . < > dốc lòng tìm chốn tiền đình , < > ẩn vương nương phật lánh mình đi tu . < > như vầy ta chẳng kết bâu , < > kết bâu một thuở đoạn sầu trăm năm . < > ví dầu quí hữu tình thâm , < > nắng dun lá lựu mưa dầm đọt lê . < > 610 . rủ nhau lên miễu mà thề , < > bỏ quên hương khói lộn về tay không . < > thương ai cho bằng thương chồng , < > bởi chồng ở bạc nên lòng hết thương . < > nhạn kêu sương cò dương ngóng cổ , < > phụng giao đầu , hạc đỗ nhành mai . < > làm trai cho đúng sức trai , < > áo vải bận ngoài áo vải bận trong . < > trông chồng mà chẳng thấy chồng , < > đã đành một nỗi má hồng vô duyên . < > tới đây duyên đã bén duyên , < > trăng thanh gió mát còn tìm nọ kia . < > khen ai khéo tạc đá bia , < > khéo tô vôi trắng khéo đề chữ son . < > công anh làm rể làm con , < > áo rách quần mòn vợ lại về ai . < > gió đưa mười tám lá xoài , < > bên văn bên võ có tài hát thi . < > chiều chiều mây phủ đá bia , < > đá bia mây phủ chị kia mất chồng . < > 620 . sá chi bã mía trôi sông , < > lội theo mà vớt bỏ bông hoa lài . < > thương em nhũng thuở đánh bài , < > em phi bát vạn anh nài cửu văn . < > anh ôi vợ cũ anh chớ vong , < > đàng cũ anh chớ lấp để phòng vãng lai . < > mèo lành ai dể cắt tai , < > gái hư chồng để khoe tài vào đâu . < > chồng chài vợ lưới con câu , < > lân la khúc vịnh mặc dầu nổi trôi . < > nghĩ nào sợ nợ anh ôi , < > còn da lông mọc còn chồi nên cây . < > đôi ta chẳng đặng sum vầy , < > khác nào chích nhạn lạc bầy kêu sương . < > song song đôi ngọn gươm trường , < > chết anh anh chịu buông nàng anh không buông . < > nước giữa dòng còn chê nước đục , < > vũng trâu nằm hục hục khen ngon . < > kiến leo cột sắt chi mòn , < > vò vò xây ổ sao tròn mà xây . < > 630 . những là thương gió nhớ mây , < > một ngày cách bạn cũng tày ba đông . < > ghe bầu trở lái về đông , < > con gái theo chồng bỏ mẹ ai nuôi . < > mẹ tôi đã có kẻ nuôi , < > tôi theo chú lái cho xuôi một bề . < > ngó lên hòn núi ba thê , < > muốn bỏ mà về sợ cực vợ con . < > đố ai biết núi mấy hòn , < > sao rua mấy cái trăng tròn mấy đêm . < > sao rua chín cái còn năm , < > trăng tròn có một bữa rằm mà thôi . < > lấy chồng xứng lứa vừa đôi , < > dầu đi cũng đẹp dầu ngồi cũng xinh . < > giang cung mà bắn con chim huỳnh , < > sẻ lông nó đỡ đạn , trụ mình nó không hay . < > bắt lấy tay em sao anh không sợ tội , < > ngó lên trên đầu còn đội tang cha . < > thương nhau cau sáu bửa ba , < > ghét nhau cau sáu bửa ra làm mười . < > 640 . ngó lên đám cấy ba mươi , < > chọn đặng một người có mẹ không cha . < > áo nâu kiềng bạc sáng loà , < > làm cho anh bỏ vợ nhà anh theo . < > rung rinh nước chảy dưới đèo , < > bà già lật đật mua heo cưới chồng . < > cây vông đồng không trồng mà mọc , < > gái đất nầy chưa chọc đã theo . < > đôi ta như rắn liu điu , < > nước chảy mặc nước ta dìu lấy nhau . < > anh ham giàu là anh ham dại , < > của hoạnh tài người lại mau hư . < > trai tơ thì lấy gái tơ , < > đi đâu lật đật mà vơ lại dòng . < > lại dòng là lại dòng non , < > trai tơ chết hụt vì con lại dòng . < > bảo đừng thương trước uổng công , < > để cho thật vợ thật chồng sẽ thương . < > nào khi chung chạ chiếu giường , < > bây giờ đành đoạn hai đường rẽ phân . < > 650 . mắt qua như thể sao băng , < > mặt bậu rỗ chằn qua chẳng muốn coi . < > bậu về lấy kiếng bậu soi , < > lịch sự chi bậu mà đòi của cao . < > chữ rằng : bằng hữu chi giao , < > một ngày gá nghĩa lẽ nào lại vong . < > thảm thiết thương chiếc ghe lườn mui ỏng , < > phải chi gần đậu vỏn buôn chung . < > ông tiên ngồi dựa cội tùng , < > phất phơ râu bạc lạnh lùng ông tiên . < > má khoe con má chính chuyên , < > chính chuyên với má nó liền với trai . < > cớ chi gắn vó một hai , < > cho đành rồi sẽ liệu bài mối mang . < > ba nơi đi nói chẳng màng , < > chờ nơi chết vợ sẵn sàng quy mô . < > anh về ngoài huế lâu vô , < > họa bức tranh đồ để lại cho em . < > thương em anh phải đi đêm , < > quân canh nó đánh đà mềm như dưa . < > 660 . anh đi ghe cá cao cờ , < > ai nuôi cha mẹ ai thờ tổ tiên . < > thằng cha con đĩ vô duyên , < > đi chợ quên tiền đi tắm quên chăn . < > kiếng soi nhíp nhỏ mi hằng , < > thằng điếm bậu chẳng lậy , bậu lậy thằng nhà quê . < > trách em một chữ vô nghì , < > chào anh một tiếng mất đi đường nào . < > chào anh em cũng muốn chào , < > sợ e chúng bạn nói điều chẳng miêng . < > chữ rằng : phú quí tại thiên , < > giàu sang tại số hiển nhiên tại trời . < > ví dầu vàng chín vàng mười , < > vàng tới đất người vàng cũng ra thau . < > thương nhau chẳng trước thì sau , < > năm chầy nào có đi đâu mà chầy . < > tai nghe chuông mõ vang dầy , < > ghé vô am tự nghe thầy giảng kinh . < > bát kia trong sóng rung rinh , < > mặc ai gièm xiểm đôi mình đừng vong . < > 670 . lạy trời trời thổi gió đông , < > cho chúa tàu lại cho chồng tôi sang . < > trách ai dạ thú lòng lang , < > làm cho nên nỗi thiếp chàng rẽ phân . < > vợ chồng đạo cả lẽ hằng , < > một dây một buộc ai chằng cho ra . < > tu đâu cho bằng tu nhà , < > thờ cha kính mẹ hơn là đi tu . < > bậu ôi bậu chớ sầu tư , < > lấy xưa mà ví bây giờ khác xa . < > ngó lên hòn núi điện bàn , < > đạo vợ ngãi chồng do bà biệt ly . < > bần gie bần ngã bần quì , < > cám thương thân phận chi ly thêm buồn . < > trách ai đặng ná quên nơm , < > đặng chim quên ná mà quên ơn nầy . < > trăng kia làm bạn với mây , < > đó mà làm bạn với đây thiệt gì . < > chữ rằng thiên tài nhứt thì , < > ngàn năm một thuở mấy khi cho gần . < > 680 . ai làm cho đó bỏ đăng , < > cho con áo trắng bỏ thằng áo đen . < > ví dầu cửa vắn đóng đinh , < > đó có thuận tình đây mở đó vô . < > công danh chi nữa bây giờ , < > chuông kia đã vỡ khôn chờ tiếng kêu . < > cạnh buồng bao quản gió xiêu , < > nhớ em ruột thắt chín chìu quặn đau . < > một mình những mảng lo âu , < > cớ sao căn nợ lỡ chầu lỡ trăng . < > bé thơ chi đó dỗ dành , < > một căn đôi nợ bậu đành hay không . < > chữ rằng : nhơn vật đạo đồng , < > tuy không biết nói mà lòng biết suy . < > kiến bấy thù như tâm thiên lý , < > thấy miệng em cười hữu ý anh thương . < > chữ rằng : ngư thủy nhứt đường , < > bao giờ cùng chiếu cùng giường mới an . < > đứt gióng anh phải tạm choàng , < > lỡ duyên anh phải tạm nàng có con . < > 690 . còn cha gót đỏ như son , < > một mai cha thác gót con như chì . < > còn cha nhiều kẻ yêu vì , < > một mai cha thác ai thì kể con . < > chổi tiên quét sạch sàn đơn , < > nào ai gây oán gây hờn cho ai . < > trước đợi mai , mai không đợi trước , < > sao chẳng nhớ lời giao ước thuở xưa . < > làm trai trong cõi nắng mưa , < > bảy mươi mấy mặt trải xưa đặng nào . < > người đời khác thể như bèo , < > đến khi nước lụt bèo trèo trên cây . < > tưởng là mai trước lại vầy , < > hau đâu mai trước một ngày một xa . < > cà kêu ớ vạn thủy hà , < > từ từ chén ngọc kẻo mà lâm chung . < > chuối non dú ép chát ngầm , < > trai tơ đòi vợ khóc thầm thâu đêm . < > nước ròng chảy xuống nam vang , < > cà na chín chục tao mầy ăn chung . < > 700 . hát thanh đây hát với cùng , < > đó mà hát tục đây dùng đổ đi .
Câu 601-700
https://www.thivien.net/
lục bát
Nguyễn
lục bát
Huỳnh Tịnh Của
những nghĩ nương mình chốn cửa không , < > gỡ ra sao khéo buộc vào vòng ! < > nước non lại gặp thần mày trắng , < > quả kiếp còn đeo nợ má hồng . < > bể khổ nào ai tay tế độ , < > cõi trần mấy kẻ mặt anh hùng . < > lạ cho lời nói nên tri kỷ , < > hương bén mùi duyên lửa lại nồng .
Hồi 17 - Kiều gặp Từ Hải
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Chu Mạnh Trinh
những căm giàm buộc mắc tay già , < > nửa bước đường đi mấy dặm xa . < > án bút thẩn thơ người viết kệ , < > rừng thuyền lấm lét khách tìm hoa . < > câu kinh bối diệp câu thơ họa , < > giọt nước dương chi giọt lệ pha . < > bỗng phút lưng trời cơn sét dậy , < > tường đông sư tử lộ đầu ra .
Hồi 16 - Thúc Sinh lén thăm Kiều
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Chu Mạnh Trinh
nhạt nhẽo mùi thuyền bữa muối rau , < > chuông rền mõ gõ lại thêm sầu . < > cầm bằng nương náu qua ngày bụt , < > đã chắc nguồn cơn trọn kiếp tu . < > hai chữ nhân duyên cơn gió thoảng , < > một mình đèn sách bóng trăng thu . < > bể trầm luân biết đâu là bến , < > tế độ nhờ tay bắc lấy cầu .
Hồi 15 - Kiều ở Quan Âm các
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Chu Mạnh Trinh
ầm ầm kéo đến lũ đầu trâu , < > cơ hội gây nên bởi tại đâu ? < > hồn bướm còn đương mơ giấc thắm , < > miệng hùm thoắt đã mắc mưu sâu . < > bơ vơ chiếc nhạn trăng in bóng , < > tan tác chồi hoa gió thổi sầu . < > ngẫm nghĩ nguồn cơn trời cũng nghiệt , < > trêu nhau rồi lại gặp tay nhau .
Hồi 14 - Kiều mắc tay Hoạn Thư
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Chu Mạnh Trinh
trong nửa năm trời mới bén hơi , < > hồ vui sum hợp , lại xa khơi . < > chén đưa lòng những băn khoăn nỗi , < > dặm thẳng hồn còn lẩn quất nơi . < > nước lã ra chừng coi cũng loãng , < > bồ hòn hầu dễ ngậm làm tươi . < > ghê cho cái gái tay đanh thép , < > đon đả càng thêm vẻ nói cười .
Hồi 13 - Thúc Sinh về thăm Hoạn Thư
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Chu Mạnh Trinh
mảng vui quán sở lại lầu tần , < > lựa sợi tơ vươn chắp mối dần . < > núi tác hợp nhờ tay tạo hóa , < > bể trầm luân thoát nợ phong trần . < > lửa hương tình lại ưa duyên mới , < > mưa gió hoa cùng rạng vẻ xuân . < > tưởng lúc cung đàn khi cuộc rượu , < > trăng thề soi bóng vẹn mười phân .
Hồi 12 - Kiều lấy Thúc Sinh
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Chu Mạnh Trinh
tài sắc thương thay cũng một đời , < > lầu xanh lần lữa buổi hôm mai . < > dấu bèo đã chắc đâu là đất , < > lòng kiến may ra thấu đến trời . < > chín khúc chưa nguôi cơn gió thảm , < > nghìn vàng đã chuốc chén hoa cười ! < > bó tay nào biết là chàng thúc , < > cũng gớm gan cho thói bốc dời !
Hồi 11 - Kiều gặp Thúc Sinh
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Chu Mạnh Trinh
bước tới lui ra luống ngại ngùng , < > thôi thôi ta đã mắc vào vòng . < > bán buôn quen những lời chênh lệch , < > nghề nghiệp này thêm cách lạ lùng . < > trăng tỏ đài gương người thẹn bóng , < > hoa đưa trướng gấm khách tô hồng . < > xin đừng cậy sắc khoe tài nữa , < > muốn học điều hay phải tốn công .
Hồi 10 - Tú Bà dạy nghề chơi
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Chu Mạnh Trinh
những nghĩ chim lồng chắp cánh bay , < > họa khi phận rủi có hồi may . < > làng nho người cũng coi ra vẻ , < > tổ bợm ai ngờ mắc phải tay . < > hai chữ tin hồng trao gác nguyệt , < > một roi vó ký tếch đường mây . < > mẫu đơn vùi vập cơn mưa gió , < > cái nợ yên hoa khéo đọa đày .
Hồi 09 - Kiều mắc lận Sở Khanh
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Chu Mạnh Trinh
sa chân trót đã xuống thuyền buôn , < > cả giận thôi thôi phải hết khôn . < > non nước chắc chi lời ước cũ , < > phong trần liều với lưỡi dao con . < > hoa lìa dưới trướng hồn man mác , < > gió thổi bên tai giọng ngọt ngon . < > cho biết tay già là tổ bợm , < > dù ai bóp bẹp cũng vo tròn .
Hồi 08 - Tú Bà khuyên Kiều
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Chu Mạnh Trinh
bao giờ duyên thắm bỗng nên phai , < > bèo nước lênh đênh bước lạc loài . < > thề nặng còn ghi năm bẩy hẹn , < > tình sâu sẽ rỉ một đôi lời . < > quấy lầm vẻ ngọc , bùn lai láng , < > thổi nát màu hoa , gió tả tơi . < > trằn trọc năm canh sầu chín khúc , < > ngăn rào riêng để thiệt cho ai .
Hồi 07 - Kiều về trú phường
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Chu Mạnh Trinh
tình trong uy phép chẳng qua tiền , < > lo liệu sao đây được vẹn tuyền ? < > phận bạc cũng liều son với phấn , < > mình vàng âu dễ trắng thay đen . < > dấu bèo nhờ có đèn trời rạng , < > lượng bể dung cho sóng đất êm . < > minh thịnh nay mừng đời thánh đế , < > nào phường gái hiếu với quan liêm ?
Hồi 06 - Vương Ông được tha
https://www.thivien.net/
bảy chữ
Nguyễn
thất ngôn bát cú
Chu Mạnh Trinh
trải xem ca vịnh xưa sau , tự nhiên cảm phát biết bao nhiêu tình . lạ chi nữ tú nam thanh , nhiêu lời ong bướm dỗ dành trăng hoa . trọng vì đạo chúa nghĩa cha , những điều than vãn cũng là tự nhiên . chữ rằng phong nguyệt vô biên , vợ chồng tơ tóc nhơn duyên thâm trầm . quấc phong xưa có mười lăm , lục diêu mới góp trăm câu ngoài . kinh thanh ví trược rẽ hai , nối điều vẻ vắn , mựa nài khen chê . < > < > dạo chơi quán sở lầu tề , < > hữu duyên thiên lý ngộ ai dè gặp em . < > đôi ta như lửa mới nhen , < > như trăng mới mọc như đèn mới khêu . < > chuông già đồng điếu chuông kêu , < > anh già lời nói em xiêu tấm lòng . < > trai không tìm vợ chợ đông , < > gái khôn tìm chồng giữa đám ba quân . < > tay bưng dĩa muối chấm gừng , < > gừng cay muối mặn xin đừng bỏ nhau . < > chim quyên ăn trái ổi tàu , < > thương nhau bất luận khó giàu làm chi . < > chữ rằng : chi tử vu quy , < > làm thân con gái phải đi theo chồng . < > rau răm đất cứng khó trồng , < > dầu thương cho lắm cũng chồng người ta . < > một mình lo bảy lo ba , < > lo cau trổ muộn lo già hết duyên . < > 10 . chàng về thiếp ở sao yên , < > chẳng thà ta trẩy một thuyền cùng nhau . < > nào khi anh ốm anh đau , < > tay bưng chén thước vả đầu cho anh . < > bây giờ anh mạnh anh lành , < > anh tham chốn khác anh đành bỏ em . < > vai mang bầu rượu chiếc nem , < > mảng say quên hết lời em dặn dò . < > thương trò may áo cho trò , < > thiếu đinh thiếu vạt thiếu hò thiếu bâu . < > chẳng thương thời nói thuở đầu , < > làm chi lăng líu nửa chầu lại thôi . < > nước còn quến cát làm doi , < > phương chi ta chẳng tài bồi lấy nhau . < > lu ly nửa nước nửa dầu , < > nửa thương cha mẹ nửa sầu căn dươn . < > ra về thấy kiểng thêm thương , < > nhành mai ủ dột vách tường nhện giăng . < > ngồi buồn vọc nước giỡn trăng , < > nước xao trăng lặn biết rằng cùng ai . < > 20 . lưỡi mềm sắc tợ gươm mài , < > đã phân khí huyết lại hoài con thơ . < > nào khi gánh nặng anh chờ , < > qua truông anh đợi bây giờ nghe ai . < > qua truông anh lấy gai , < > anh ngồi anh lể nào ai mượn chờ . < > thiếp than thân thiếp còn thơ , < > lấy chồng xa xứ bơ vơ một mình . < > bây giờ năn nĩ ai binh , < > lá lay vì bởi tại mình thuở xưa . < > co hàn ngày nắng đêm mưa , < > người thương thương trả người đưa đưa người . < > gẫm trong thế sự nực cười , < > một con cá lội nhiều người buông câu . < > bởi thương nên chác lấy sầu , < > không nhưng ai dám đá dầu móng tay . < > chiều chiều én liệng diều bay , < > bâng khuâng nhớ bạn bạn rày nhớ ai . < > chiều chiều lại nhớ chiều chiều , < > nhớ người áo trắng khăn điều vắt vai . < > 30 . trách ai ăn xiêm bỏ tai , < > làm cho thiếp chịu trần ai một mình . < > đèo ngang san thủy hữu tình , < > con chim kia lót ổ , < > con cá nọ mang kình , < > xinh đã nên xinh . < > lộ bất hành bất đáo , < > chung bất đả bất minh , < > sương sa lụy nhỏ dầm mình , < > đến nay mới biết sự tình đục trong . < > thương chồng phải lụy cùng chồng , < > đắng cay phải chịu mặn nồng phải theo . < > lên non thiếp cũng lên theo , < > tay vịn chơn trèo hái trái nuôi nhau . < > biểu về nhắn với ông câu , < > cá ăn thì giựt để lâu mất mồi . < > ví dầu tình muốn thôi , < > bậu gieo tiếng dữ cho rồi bậu ra . < > lăng xăng trên nguyệt dưới hoa , < > nhiều nơi cho rạng không nhà gởi thân . < > đó vàng đây cũng kim ngân , < > đó đặng mười phần đây chín có dư . < > khuyên chàng đọc sách ngâm thư , < > dầu hao thiếp chịu đèn lờ thiếp khêu . < > 40 . vẳng nghe con chim vịt kêu chiều , < > bưng khuâng nhớ bạn chín chìu ruột đau . < > anh ngồi bực lở anh câu , < > khen ai khéo mách cá sầu không ăn . < > bắt tay giao mặt dặn rằng : < > đó đây xin nhớ đạo hằng thuở xưa . < > ngó lên trăng tỏ sao thưa , < > từ nan tại bậu qua chưa tiếng gì . < > khúc sông chật hẹp khôn tùy , < > lo cho thận bậu sá gì thân qua . < > phận bèo bao quản nước sa , < > linh đinh đâu nữa cũng là linh đinh . < > nhớ lời nguyền ước ba sinh , < > xa xuôi ai có thấu tình chăng ai . < > sao hôm chờ đợi sao mai , < > trách lòng sao vượt thương ai băng chừng . < > ngó lên mây bạc chín tầng , < > thấy bầy chim lạ nửa mừng nửa lo . < > thương chàng học lấy chữ nho , < > chín trăng em đợi mười thu em chờ . < > 50 . ngồi buồn tơ tưởng tưởng tơ , < > chiêm bao thấy bậu dậy rờ chiếu không . < > khát nước cầm gáo mà trông , < > anh về viếng mẹ biệt mông xa chừng . < > bước đi ba bước lại ngừng , < > tuổi em còn bé xin đừng nguyệt hoa . < > chẳng lo thân bậu với qua , < > lo chút mẹ già đầu bạc tuổi cao . < > ghe lui thì bạn nhổ sào , < > anh còn bịn rịn nước nào anh lui . < > nước ngược anh bỏ sào xuôi , < > khúc sông quạnh vắng có người sầu riêng . < > đêm khuya anh khảy cái tam huyền , < > huyền kêu mấy bực dạ phiền bấy nhiêu . < > nâng niu cho đáng nâng niu , < > cho đáng sức chìu kẻo uổng công danh . < > bao giờ cho sóng bỏ gành , < > cù lao bỏ biển thì anh bỏ nàng . < > thiếp là dòng dõi con quan , < > thiếp chưa tầng chịu cơ hàn nắng mưa . < > 60 . tới đây dây vắn gàu thưa , < > hỏi người cố cựu giếng xưa ai đào . < > cây lê cây lựu cây đào , < > ba cây anh cũng muốn rào cả ba . < > canh một thơ thẩn vào ra , < > chờ trăng trăng lặn chờ hoa hoa tàn . < > canh hai thắp ngọn đèn loan , < > chờ người quân tử thở than vài lời . < > canh ba đương nói đương cười , < > còn hai canh nữa một người một phương . < > canh tư cất bút thề nguyền , < > khứ lai miêng bạch cho tuyền thỉ chung . < > can năm cờ phất trống rung , < > anh gá tiếng cùng bậu chớ nghe ai . < > vội chi liễu ép hoa nài , < > còn thân còn một đền bồi có khi . < > phú quí đa nhơn hội , < > bần cùng thân thích ly , < > bởi anh nghèo nên chịu chữ ngu si , < > phải chi anh có của hiếm gì nơi thương . < > chỉ điều ai khéo vấn vương , < > một người một xứ mà thương nhau đời . < > 70 . cậy ngươi giả sứ trao lời , < > đôi đứa ta sum hiệp , ơn người ta tạ ơn . < > chổi tiên quét sạch sàn đơn , < > dầu cho chín giận mười hờn cũng khuây . < > nên rừng há dể một cây , < > muốn cho có đó cùng đây sum vầy . < > trăng lu vì bởi đám mây , < > đôi ta cách trở vì dây tơ hồng . < > trách trời sao vội mưa dông , < > trách em sao vội lấy chồng bỏ anh . < > trách lòng quân tử bia danh , < > chơi hoa rồi lại bẻ nhành bán rao . < > trách ông tơ cùng bà nguyệt lão , < > xe dây vào lại đào dây ra . < > muốn lên non tìm con chim lạ , < > chốn thị thiềng chim chạ thiếu chi . < > mang bầu chịu tiếng thị phi , < > bầu không có rượu ly bì những say . < > chẳng tham bồ lúa anh đầy , < > tham ba hàng chữ cho tày thế gian . < > 80 . chim khôn kêu tiếng rảnh rang , < > người khôn nói tiếng dịu dàng dễ nghe . < > chim khôn tránh bẫy tránh dò , < > người khôn tránh kẻ hồ đồ mới khôn . < > bậu không sao thế gian đồn , < > bảng treo giữa chợ bậu còn kêu oan . < > dầu hèn cũng ngựa nhà quan , < > kiều khấu rách nát hường nhan hãy còn . < > nước chảy cho đá lăn tròn , < > giận thì nói vậy bụng còn thương em . < > lỗi căn duyên như đờn lỗi nhịp , < > biết bao giờ cho hiệp phụng loan . < > cầm cân mà đi mua vàng , < > gặp em giữa đàng biết liệu làm sao . < > có chà cá mới ở ao , < > có em anh mới ra vào chốn ni . < > tam tùng sách hãy còn ghi , < > bé nương cha mẹ lớn thì theo anh . < > đem em mà bỏ dưới gành , < > kéo neo mà chạy sao đành chú lái ôi ! < > 90 . dao vàng cắt ruột máu rơi , < > ruột đau chưa mấy bằng lời em than . < > trách lòng cha mẹ vụng toan , < > bông búp chẳng bán để tàn ai mua . < > phụng đua sẻ sẻ cũng đua , < > chim kêu trước ngỏ sau chùa , < > kiếm nơi thiềng thị , quê mùa thiếu chi . < > chẳng chùi để vậy lu li , < > chùi ra tỏ rạng thua gì thủy tinh . < > nghiêng vai giã bạn tách mình , < > rưng rưng nước mắt , chung tình chia hai . < > mặc tình ai dể ép ai , < > muốn ăn trứng nhạn hang mai phải lòn . < > hang mai anh cũng muốn lòn , < > sợ e trứng nhạn hãy còn vỏ không . < > trách lòng hơ hững bấy lòng , < > lửa hương chóc để lạnh lùng bấy lâu . < > ra về lụy ứa thâm bâu , < > nỗi thương chưa dứt nỗi sầu lại vương . < > ví dầu tình chẳng yêu đang , < > xin đưa thiếp xuống đò ngang thiếp về . < > 100 . bậu với qua như thủy hồi đông hải , < > nguyệt lặn tây cù bất dĩ kiến lai .
Câu 001-100
https://www.thivien.net/
lục bát
Nguyễn
lục bát
Huỳnh Tịnh Của
nhứt nhựt bất kiến như tam ngoại hề , < > một ngày chẳng thấy cũng tề ba thu . < > biển cạn láng khô ghe anh vô không đặng , < > anh gởi lời về thăm mẹ viếng em . < > xin cho thấy mặt nhau liên , < > thấy thì khỏe mạnh thuốc tiên không bằng . < > muốn lên mà hỏi chị hằng , < > căn duyên đã bén dùng dằng tại đâu . < > thương nhau chẳng biết làm sao , < > đổ nước vào dĩa làm ao trầm mình . < > từ nầy giã quán bánh canh , < > giã trầu hai ngọn giã anh hai lòng . < > vì chàng thiếp chịu long đong , < > phải chi mình thiếp cho xong một bề . < > cùng nhau biển hạn non thề , < > ở sao cho đặng trọn bề hiếu trung . < > công anh bứt choại bện đăng , < > cha mẹ nói rằng xấu tuổi em ôi . < > 710 . đất xấu nắn chẳng nên nồi , < > dầu anh có vợ thì tôi có chồng . < > gió đông nồm chiều hôm thổi lại , < > cá lỡ chiều làm hại đôi ta . < > tối tăm biết trẻ hay già , < > tai nghe tiếng hát giọng đà có con . < > thấy em anh chọc kẻo buồn , < > vợ anh trên nguồn trướng phủ màn che . < > em về thăm kiểng viếng quê , < > anh gởi lời về thăm mẹ viếng cha . < > quân tử lân la đuổi ra cũng tệ , < > têm ba miếng trầu làm lễ tòng đưa . < > anh ôi cờ bạc anh chừa , < > rượu cho anh uống rượu mua anh đừng . < > thảm thiết thương đoạn trường xa cách , < > dạ anh sầu ai mách em hay . < > từ rày anh dặn nàng hay , < > sông sâu chớ lội đò đầy chớ đưa . < > sông sâu ai lội làm chi , < > đó đầy ai chở mà đi đò đầy . < > 720 . trách ai sao khéo đặt bày , < > không nhưng chi có chuyện nầy trò kia . < > từ xa bạn ngọc đến nay , < > nghĩa nhơn thẳm thẳm một ngày một xa . < > thương người người chẳng thương ta , < > muối kia đổ biển mặn mà có nơi . < > lên voi túc một tiếng còi , < > thương con nhớ vợ lịnh đòi phải đi . < > việc quan anh phải ra đi , < > tử sanh tại mạng quản gì thân anh . < > anh đi lưu trú bắc thành , < > bỏ em khô héo như nhành từ bi . < > bảo đừng nghe tiếng thị phi , < > thỉ chung giữ vẹn một nghì sắt son . < > đố bây biết món chi ngon , < > gà lộn trái vải cu con ra ràng . < > đêm khuya thiếp mới hỏi chàng , < > ông t63 nào troàn mới chuộng cũ vong . < > cây cao anh dứt nửa chừng , < > oán căn oán nợ xin đừng oán em . < > 730 . giã ơn em anh lui kịp nước , < > đạo cang thường chẳng trước thì sau . < > đôi ta ăn một trái cau , < > giàu cha giàu mẹ ăn sau bóng đèn . < > người đồn cha mẹ anh hiền , < > cắn cơm không bể cắn tiền bẻ hai . < > cha mẹ ôi sinh tôi là gái , < > biết bao giờ trả ngãi mẹ cha . < > lạy mẹ cha con đà lỗi đạo , < > biết bao giờ trả thảo mẹ cha . < > than rằng là đạo mẹ cha , < > con trai con gái cũng là một thương . < > chuột kêu chút chít trong rương , < > anh đi cho khéo động giường mẹ hay . < > rộng đồng mặc sức chim bay , < > thấy em mủ mĩ châu mày anh thương . < > giã quí nương đông phương hà xứ thị , < > phụ mẫu song toàn huynh đệ thiểu đa . < > bây giờ hiệp mặt đôi ta , < > biết đâu rồi nữa chẳng là chiem bao . < > 740 . trăng già độc địa làm sao , < > cầm dây chẳng lựa buộc vào tự nhiên . < > bậu đừng ăn nói đảo điên , < > cái áo bậu bận cũng tiền anh cho . < > ngồi buồn lượm đá san hô , < > gắn hòn non bộ ao hồ mà chơi . < > trăng trăng nước nước trời trời , < > người đời chẳng thấy thấy trời với sao . < > chúa xuân còn ở vườn đào , < > ong qua bướm lại biết bao nhiêu lần . < > nói xa đây đã biết gần , < > lựa là đó phải ân cần hỏi han . < > thiếp trao lông nhím cho chàng , < > chàng trao cho thợ bịt vàng đơm bông ; < > đơm bông rồi lại đơm hoa , < > đơm con bướm bạc xinh đà quá xinh . < > một mai ai đứng minh sinh , < > ai phò giá triệu ai rinh quan tài . < > minh sinh đã có con trai , < > giá triệu con gái quan tài nàng dâu . < > đố bây biết biển bao sâu , < > biết sông mấy ngả biết cầu mấy nơi . < > 750 . năm tiền một khứa cá buôi , < > cũng mau cho đặng đãi người khách sang . < > tay cầm chiếc chiếu trải ngang , < > miệng chào ông đội nam vang mới về . < > bấy lâu cách trở sơn khê , < > tưởng anh đã được vinh huê với đời . < > em đương vút nếp xôi xôi , < > nghe anh có vợ bồi hồi ruột gan . < > thiếp như con én lạc đàn , < > thấy cung mà sợ phải phàn mấy cung . < > rạng đông súng nổ kiểng đổ trống thùng , < > lòng qua thương bậu khôn cùng bậu ôi . < > tai nghe em bậu chồng hồi , < > cũng bằng anh uống một nồi nhơn sâm . < > nhơn sâm mắc lắm anh ôi , < > tiền đâu mà uống một nồi nhơn sâm . < > mấy ai ở đặng hảo tâm , < > nắng hanh giúp nón mưa dầm giúp tơi . < > từ rày giã bạn bạn ôi , < > chiếu bạn bạn ngồi trầu bạn bạn ăn . < > 760 . chiều chiều mây phủ ải vân , < > chim kêu bàn thạch muôn phần héo don . < > quả đào tiên ruột mất vỏ còn , < > buông lời hỏi bạn đường mòn ai đi . < > rèn lòng vàng đá tri tri , < > một ngày cũng gọi tương tri với chàng . < > gió đưa liễu yếu mài hoằng , < > liễu yếu mặc liễu mai hoằng mặc mai . < > cửa song loan im ỉm còn gài , < > mưa sa gió tạt , tạt ngoài mái hiên . < > chữ rằng : phú quí tại thiên , < > vì ai nên nỗi bạn hiền gian nan . < > người đời ai khỏi gian nan , < > gian nan có thuở thanh nhàn có khi . < > rượu lưu ly chơn quì tay rót , < > cha mẹ uống rồi dời gót theo anh . < > tới đây lạt miệng thèm chanh , < > ở nhà cũng có cam sành chín cây . < > giăng tay đón bạn truông mây , < > thương ai mà bỏ ngãi đây cho đành . < > 770 . thà tôi bận rách bận rưới , < > để cho cha mẹ tôi bận lành , < > cám thương cha mạ sanh thành tôi ra . < > cửa song loan anh khoan mở đã , < > phụ mẫu em rày cẩn khóa niêm phuông . < > ngó lên hai ngã ngọn nguồn , < > thấy lời bạn thốt lụy tuôn hai hàng . < > rủi tay xán bể ve vàng , < > tội đà đáng tội xin chàng thứ dung . < > huê sao thơm lạ thơm lùng , < > thơm cây thơm rể người trồng cũng thơm . < > gối rơm theo phận gối rơm , < > ai cho dưới thấp mà chờm lên cao . < > vắn tay vói chẳng tới cao , < > tiếc ôi là tiếc bông đào nở tươi . < > séo kêu công múa nghê cười , < > vượn đờn thánh thót rùa bơi thỏ quì . < > mưa sa ngọn cỏ ly bì , < > đồng hồ nhặt thúc tử quy kêu sầu . < > sụt sùi gió nữ mưa sầu , < > nỗi thương chi xiết nỗi sầu lại vương . < > 780 . tới đây phân rẽ đôi đường , < > đó lui làng hạnh , cô hương đây về . < > phụng với loan hai đường phân rẽ , < > anh với nàng chẳng lẽ phân nhau . < > bậu với qua như tuyết liễu đông đào , < > sớm chơi vườn hạnh tối vào phòng loan . < > làm chi lăng líu hỡi chàng , < > trước chị sau vợ ngỡ ngàng khó kêu . < > chữ rằng : bằng hữu chi giao , < > tâm tình bậu ở lảng xao anh buồn . < > khi mưa khi nắng luông tuồng , < > người buồn lại gặp cảnh buồn khá thương . < > trồng hường bẻ lá che hường , < > nắng mưa che đậy cho hường đơm bông . < > đêm khuya anh ngồi dựa khoang bòng , < > sương sa gió lạnh chạnh lòng nhớ em . < > giận em anh đánh năm bảy tấm ván bòng , < > nộ bất cập lượng đánh rồi lại thương . < > cây da trước miễu cây da tàn , < > bao nhiêu lá rụng thương nàng bấy nhiêu . < > 790 . lan huệ sầu ai cho nên lan huệ héo , < > lan huệ sầu chồng trong héo ngoài tươi . < > mỗi năm mỗi thắp đèn trời , < > cầu cho cha mẹ sống đời với con . < > người còn thì của cũng còn , < > miễn là nhân ngãi vuông tròn thì thôi . < > ví dầu kết chẳng đặng đôi , < > làm thơ trái bưởi thả trôi sông nầy . < > bao giờ cho đặng sum vầy , < > ngãi nhân thẳm thẳm một ngày một xa . < > biểu đừng nghi bảy ngờ ba , < > không tin bậu hỏi kẻ xa người gần . < > bậu đừng trách ái hờn ân , < > đạo chồng ngãi vợ chẳng gần thì thôi . < > ví dầu chẳng đặng làm đôi , < > đến sau ta sẽ làm sui một nhà . < > có xa tại bậu nên xa , < > anh em cha mẹ ở nhà còn thương . < > biển cạn lòng anh không cạn , < > non núi kia mòn nghĩa bạn chớ vong . < > 800 . một mai bóng xế cội tùng , < > mũ rơm ai đội , áo thùng ai mang .
Câu 701-800
https://www.thivien.net/
lục bát
Nguyễn
lục bát
Huỳnh Tịnh Của
vương phu nhân gươm trừ quân bội nghĩa . < > từ minh sơn vàng tẳng kẻ ra ơn . < > ( câu 2254 - 2438 ) < > < > 2255 . nàng rằng : trước đã hẹn lời < > dẫu trong nguy hiểm , dám rời ước xưa . < > < > còn đương dùng dắng , ngẩn ngơ < > mái ngoài đã thấy bóng cờ tiếng loa < > giáp binh kéo đến quanh nhà < > 2260 . đồng thanh cùng gửi : nào là phu nhân ? < > hai bên mười vị tướng quân < > đặt gươm , cởi giáp , trước sân khấu đầu < > cung nga , thế nữ nối sau < > rằng : vâng lệnh chỉ rước chầu vu quy . < > 2265 . sẵn sàng phượng liễn , loan nghi < > hoa quan chấp chới , hà y rỡ ràng < > < > dựng cờ nổi trống lên đàng < > trúc tơ nổi trước , đào vàng kéo sau < > hỏa bài tiền lộ ruổi mau < > 2270 . nam đình , nghe động trống chầu đại doanh < > kéo cờ lũy , phát súng thành < > từ công ra ngựa , thân nghênh cửa ngoài < > lữa mình là vẻ cân đai < > hãy còn hàm én , mày ngài như xưa < > 2275 . cười rằng : cá nước duyên ưa < > nhớ lời nói những bao giờ hay không ? < > < > anh hùng mới biết anh hùng < > rày xem phỏng đã cam lòng ấy chưa ? < > nàng rằng : chút phận ngây thơ < > 2280 . cũng may dây cát được nhờ bóng cây < > đến bây giờ mới thấy đây < > mà lòng đã chắc những ngày một hai . < > cùng nhau trông mặt cả cười < > dan tay về chống trướng mai tự tình < > 2285 . tiệc bày thưởng tưởng khao binh < > om thòm trống trận , rập rình nhạc quân < > vinh hoa bõ lúc phong trần < > chữ tình ngày lại thêm xuân một ngày < > < > trong quân có lúc vui vầy < > 2290 . thong dong mới kể sự ngày hàn vi < > khi vô tích , khi lâm chuy < > nơi thì lừa đảo , nơi thì xót thương < > tấm thân rày đã nhẹ nhàng < > chút còn ân oán , đôi đường chưa xong . < > 2295 . từ công nghe nói thủy chung < > bất bình nổi trận đùng đùng sấm vang < > nghiêm quân , tuyển tướng sẵn sàng < > dưới cờ một lệnh vội vàng ruổi sao < > < > ba quân chỉ ngọn cờ đào < > 2300 . đạo ra vô tích , đạo vào lâm chuy < > mấy người phụ bạc xưa kia < > chiếu danh tầm nã , bắt về hỏi tra < > lại sai lệnh tiễn truyền qua < > giữ giàng họ thúc một nhà cho yên < > 2305 . mụ quản gia , vải giác duyên < > cũng sai lệnh tiễn đem tin rước mời < > thệ sư kể hết mọi lời < > lòng lòng cùng giận , người người chấp uy < > đạo trời báo phục chỉn ghê < > < > 2310 . khéo thay ! một mẻ tóm về đầy nơi < > quân trung , gươm lớn , giáo dài < > vệ trong thị lập , cơ ngoài song phi < > sẵn sàng tề chỉnh uy nghi < > bác đồng chật đất , tinh kỳ rợp sân < > 2315 . trướng hùm mở giữa trung quân < > từ công sánh với phu nhân cùng ngồi < > tiên nghiêm , trống chửa dứt hồi < > điểm danh trước dẫn chực ngoài cửa viên < > từ rằng : ân oán hai bên < > < > 2320 . mặc nàng xử quyết , báo đền cho minh . < > nàng rằng : nhờ cậy uy linh < > hãy xin báo đáp ân tình cho phu < > báo ân rồi sẽ trả thù . < > từ rằng : việc ấy để cho mặc nàng . < > 2325 . cho gươm mời đến thúc lang < > mặt như chàm đổ , mình dường giẽ giun < > nàng rằng : nghĩa trọng nghìn non < > lâm chuy người cũ , chàng còn nhớ không ? < > sâm , thương , chẳng vẹn chữ tòng < > < > 2330 . tại ai , há dám phụ lòng cố nhân ? < > gấm trăm cuốn , bạc nghìn cân < > tạ lòng dễ xứng báo ân gọi là < > vợ chàng quỉ quái , tinh ma < > phen này kẻ cắp , bà già gặp nhau < > 2335 . kiến bò miệng chén chưa lâu < > mưu sâu cũng trả nghĩa sâu cho vừa ! < > thúc sinh trông mặt bấy giờ < > mồ hôi chàng đã như mưa ướt dầm < > lòng riêng mừng sợ khôn cầm < > < > 2340 . sợ thay , mà lại mừng thầm cho ai < > mụ già , sư trưởng , thứ hai < > thoắt đưa đến trước , vội mời lên trên < > dắt tay , mở mặt cho nhìn : < > hoa nô kia , với trạc tuyền , cũng tôi < > 2345 . nhớ khi lỡ bước , sẩy vời < > non vàng chưa dễ đền bồi tấm thương < > nghìn vàng gọi chút lễ thường < > mà lòng xiếu mẫu mấy vàng cho cân ! < > hai người trông mặt tần ngần < > < > 2350 . nửa phần khiếp sợ , nửa phần mừng vui < > nàng rằng : xin hãy rốn ngồi < > xem cho rõ mặt , biết tôi báo thù ! < > kiếp truyền chư tướng hiến phù < > lại đem các tích phạm đồ hậu tra < > 2355 . dưới cờ , gươm tuốt nắp ra < > chính danh thủ phạm tên là hoạn thư < > thoắt trông , nàng đã chào thưa : < > tiểu thư cũng có bây giờ đén đây ! < > đàn bà dễ có mấy tay < > < > 2360 . đời xưa mấy mặt , đời này mấy gan ! < > dễ dàng là thói hồng nhan < > càng cay nghiệt lắm , càng oan trái nhiều ! < > hoạn thư hồn lạc phách xiêu < > khấu đầu dưới trướng , lựa điều kêu ca < > 2365 . rằng : tôi chút dạ đàn bà < > ghen tuông , thì cũng người ta thường tình ! < > nghĩ cho khi các viết kinh < > với khi khỏi cửa , dứt tình chẳng theo < > lòng riêng , riêng cũng kính yêu < > < > 2370 . chồng chung , chưa dễ ai chiều cho ai ! < > trót lòng gây việc chông gai < > còn nhờ lượng bể thương bài nào chăng . < > khen cho : thật đã nên rằng < > khôn ngoan đến mực , nói năng phải lời < > 2375 . tha ra thì cũng may đời < > làm ra thì cũng ra người nhỏ nhen < > đã lòng tri quá thì nên ! < > truyền quân lệnh xuống trướng tiền tha ngay < > tạ lòng , lạy trước sân mây < > < > 2380 . cửa viên lại dắt một dây dẫn vào < > nàng rằng : lồng lộng trời cao ! < > hại nhân , nhân hại , sự nào tại ta ? < > trước là bạc hạnh , bạc bà , < > bên là ưng , khuyển , bên là sở khanh < > 2385 . tú bà cùng mã giám sinh < > các tên tội ấy đáng tình còn sao ? < > lệnh quân truyền xuống nội đao < > thề sao , thì lại cứ sao ra hình < > máu rơi , thịt nát , tan tành < > < > 2390 . ai ai trông thấy hồn kinh , phách rời < > cho hay muôn sự tại trời < > phụ người chẳng bõ khi người phụ ta ! < > mấy người bạc ác tinh ma < > mình làm , mình chịu , kêu mà ai thương ! < > 2395 . ba quân đông mặt pháp trường < > thanh thiên , bạch nhật , rõ ràng cho coi < > việc nàng báo phục vừa rồi < > giác duyên vội đã gửi lời từ quy < > nàng rằng : thiên tải nhất thì < > < > 2400 . cố nhân đã dễ mấy khi bàn hoàn < > rồi đây bèo hợp mây tan < > biết đâu hạc nội , mây ngàn là đâu ? < > sư rằng : cũng chẳng mấy lâu < > trong năm năm lại gặp nhau đó mà < > 2405 . nhớ ngày hành cước phương xa < > gặp sư tam hợp , vốn là tiên tri < > báo cho hội hợp chi kỳ : < > năm nay là một , nữa thì năm năm < > mới hay tiền định chẳng lầm < > < > 2410 . đã tin điều trước , ắt nhằm điều sau < > còn nhiều ân ái với nhau < > cơ duyên nào đã hết đâu vội gì ? < > nàng rằng : tiền định tiên tri < > lời sư đã dạy , ắt thì chẳng sai < > 2415 . họa bao giờ có gặp người < > vì tôi cậy hỏi một lời chung thân . < > giác duyên vâng dặn ân cần < > tạ từ , thoắt đã dời chân cõi ngoài < > < > nàng từ ân oán rạch ròi < > 2420 . bể oan dường đã vơi vơi cạnh lòng < > tạ ân , lạy trước từ công : < > chút thân bồ liễu nào mong có rày < > trộm nhờ sấm sét ra tay < > tấc riêng như cất gánh đầy đổ đi < > 2425 . khắc xương ghi dạ xiết chi < > dễ đem gan óc đền nghì trời mây ! < > từ rằng : quốc sĩ xưa nay < > chọn người tri kỷ một ngày được chăng ? < > < > anh hùng tiếng đã gọi rằng < > 2430 . giữa đường dẫu thấy bất bằng mà tha ! < > huống chi việc cũng việc nhà < > lựa là thâm tạ , mới là tri ân ! < > xót nàng còn chút song thân < > bấy nay kẻ việt , người tần cách xa < > 2435 . sao cho muôn dặm một nhà < > cho người thấy mặt , là ta cam lòng . < > vội truyền sửa tiệc quân trung < > muôn binh , nghìn tướng hội đồng tẩy oan
Hồi 19
https://www.thivien.net/
lục bát
Nguyễn
lục bát
Nguyễn Du
nhũng lại tham quan . vương ông hàm oan chịu tội , < > bán mình chuộc bố . nàng kiều lỡ bước sa cơ ! < > ( câu 571 - 694 ) < > < > trông chừng khói ngất song thưa < > hoa trôi trác thắm , liễu xơ xác vàng < > tần ngần dạo ngót lầu trang < > một đoàn mầng thọ ngoại hương mới về < > 575 . hàn huyên chưa kịp giãi giề < > sai nha bỗng thấy bốn bề xôn xao : < > người nách thước , kẻ tay đao , < > đầu trâu , mặt ngựa , ào ào như sôi < > già giang một lão một trai < > 580 . một dây vô lại buộc hai thâm tình < > < > đầy nhà vang tiếng ruồi xanh < > rụng rời khung cửi , tan tành gói may . < > đồ tế nhuyễn , của riêng tây < > sạch sành sanh vét cho đầy túi tham < > 585 . điều đâu bay buộc ai làm ? < > này ai đan giậm , giật giàm bỗng dưng ? < > hỏi ra sau mới biết rằng : < > phải tên xưng xuất tại thằng bán tơ . < > một nhà hoảng hốt , ngẩn ngơ < > < > 590 . tiếng oan dậy đất , án ngờ loà mây < > hạ từ van lạy suốt ngày , < > điếc tai lân tuất , phũ tay tồi tàn < > rường cao rút ngược dây oan , < > dẫu là đá cũng nát gan lọ người ! < > 595 . mặt trông đau đớn rụng rời < > oan này còn một kêu trời nhưng xa < > một ngày lạ thói sai nha < > làm cho khốc hại chẳng qua vì tiền < > sao cho cốt nhục vẹn tuyền ? < > 600 . trong khi ngộ biến tòng quyền biết sao ? < > duyên hội ngộ , đức cù lao < > bên tình , bên hiếu , bên nào nặng hơn ? < > để lời thệ hải minh sơn < > làm con trước phải đền ơn sinh thành < > 605 . quyết tình , nàng mới hạ tình : < > rẽ cho để thiếp bán mình chuộc cha ! < > họ chung có kẻ lại già , < > cũng trong nha dịch , lại là từ tâm , < > thấy nàng hiếu trọng tình thâm < > 610 . vì nàng , nghĩ cũng thương thầm xót vay < > tính bài lót đó luồn đây , < > có ba trăm lượng , việc này mới xuôi , < > hãy về tạm phó giam ngoài , < > dặn nàng quy liệu trong đôi ba ngày . < > 615 . thương lòng con trẻ thơ ngây < > gặp cơn vạ gió , tai bay bất kỳ . < > đau lòng tử biệt sinh ly ! < > thân còn chẳng tiếc , tiếc gì đến duyên ! < > hạt mưa sá nghĩ phận hèn < > 620 . liệu đem tấc cỏ quyết đền ba xuân < > sự lòng ngỏ với băng nhân < > tin sương đồn đại , xa gần xôn xao < > gần miền có một mụ nào < > đưa người viễn khách tìm vào vấn danh < > 625 . hỏi tên rằng : mã giám sinh ; < > hỏi quê , rằng : huyện lâm thanh cũng gần < > quá niên trạc ngoại tứ tuần , < > mày râu nhẵn nhụi , áo quần bảnh bao < > trước thầy , sau tớ , xôn xao < > 630 . nhà băng đưa mối , rước vào lầu trang < > ghế trên ngồi tót sỗ sàng ; < > < > buồng trong mối đã giục nàng kíp ra < > nỗi mình thêm tức nỗi nhà < > thềm hoa một bước , lệ hoa mấy hàng < > 635 . ngại ngùng dín gió e sương < > ngừng hoa bóng thẹn , trông gương mặt dày < > mối càng vén tóc bắt tay < > nét buồn như cúc , điệu gầy như mai < > đắn đo cân sắc cân tài < > 640 . ép cung cầm nguyệt , thử bài quạt thơ < > mặn nồng một vẻ một ưa < > bằng lòng khách mới tùy cơ dặt dìu < > < > rằng : mua ngọc đến lam kiều , < > sính nghi xin dạy bao nhiêu cho tường . < > 645 . mối rằng : đáng giá nghìn vàng , < > dớp nhà nhờ lượng người thương dám nài ! < > cò kè bớt một thêm hai < > giờ lân ngã giá vàng ngoài bốn trăm < > một lời thuyền đã êm dầm < > 650 . hãy đưa canh thiếp trước cầm làm ghi < > định ngày nạp thái vu quy < > tiền lưng đã có , việc gì chẳng xong ! < > < > một lời cậy với chung công , < > khất từ tạm lĩnh vương ông về nhà < > 655 . thương tình con trẻ cha già < > nhìn nàng , ông những máu sa , ruột dầu < > nuôi con những ước về sau < > trao tơ phải lứa , gieo cầu đáng nơi < > trời làm chi cực bấy trời ! < > 660 . này ai vu thác , cho người hợp tan ? < > búa rìu bao quản thân tàn , < > nỡ đày dọa trẻ , càng oan khốc già < > < > một lần sau trước cũng là < > thôi thì mặt khuất , chẳng thà lòng đau ! < > 665 . theo lời càng chảy dòng châu < > liều mình , ông đã gieo đầu tường vôi < > vội vàng kẻ giữ người coi < > nhỏ to , nàng lại tìm lời khuyên can : < > vẻ chi một mảnh hồng nhan < > 670 . tóc tơ chưa chút đền ơn sinh thành < > dâng thư đã thẹn nàng oanh , < > lại thua ả lý bán mình hay sao ? < > < > cỗi xuân tuổi hạc càng cao , < > một cây gánh vác biết bao nhiêu cành < > 675 . lòng tơ dầu chẳng dứt tình < > gió mưa âu hẳn tan tành nước non < > thà rằng liều một thân con < > hoa dù rã cánh , lá còn xanh cây < > phận sao đành vậy cũng vầy < > 680 . cầm như chẳng đậu những ngày còn xanh < > cũng đừng tính quẩn lo quanh < > tan nhà là một , thiệt mình là hai . < > < > phải lời ông cũng êm tai < > nhìn nhau giọt ngắn , giọt dài ngổn ngang < > 685 . mái ngoài họ mã vừa sang < > tờ hoa đã ký , cân vàng mới trao < > trăng già độc địa làm sao ! < > cầm dây chẳng lựa , buộc vào tự nhiên ! < > trong tay đã sẵn đồng tiền < > 690 . dầu lòng đổi trắng thay đen khó gì , < > họ chung ra sức giúp vì ! < > lễ tâm đã đặt , tụng kỳ cũng xong < > việc nhà đã tạm thong dong < > tinh kỳ giục giã đã mong độ về
Hồi 06
https://www.thivien.net/
lục bát
Nguyễn
lục bát
Nguyễn Du
cửa từ bi lại gặp yêu ma , sa cơ đọa lạc ! < > miền hoa khói trổ nghề trăng gió , gặp gỡ anh hùng . < > ( câu 2035 - 2254 ) < > < > 2035 . chùa đâu trông thấy nẻo xa < > rành rành “ chiêu ẩn am ” ba chữ bài < > xăm xăm gõ mái cửa ngoài < > trụ trì nghe tiếng rước mời vào trong < > < > thấy mầu ăn mặc nâu sồng < > 2040 . giác duyên sư trưởng lành lòng liền thương < > gạn gùng ngành ngọn cho tường < > lạ lùng , nàng hãy tìm đường nói quanh : < > tiểu thiền quê ở bắc kinh , < > quy sư , quy phật , tu hành bấy lâu < > 2045 . bản sư rồi cũng đến sau < > dạy đưa pháp bảo sang hầu sư huynh . < > rày vâng diện kiến rành rành < > chuông vàng khánh bạc bên mình giở ra < > < > xem qua sư mới dạy qua : < > 2050 . phải nơi hằng thủy là ta hậu tình < > chỉn e đường sá một mình < > ở đây chờ đợi sư huynh ít ngày . < > gửi thân được chốn am mây < > muối dưa đắp đổi tháng ngày thong dong < > 2055 . kệ kinh câu cũ thuộc lòng < > hương đèn việc cũ , trai phòng quen tay < > sớm khuya lá bối phướn mây < > ngọn đèn khêu nguyệt , tiếng chày nện sương < > < > thấy nàng thông tuệ khác thường < > 2060 . sư càng nể mặt , nàng càng vững chân . < > cửa thuyền vừa cữ cuối xuân < > bóng hoa đầy đất , vẻ ngân ngang trời < > gió quang , mây tạnh thảnh thơi < > có người đàn việt lên chơi cửa già < > 2065 . giở đồ chuông khánh xem qua < > khen rằng : khéo giống của nhà hoạn nương ! < > giác duyên thực ý lo lường < > đêm khuya mới hỏi lại nàng trước sau < > nghĩ rằng khôn nỗi giấu mầu < > 2070 . sự mình nàng mới gót đầu bày ngay : < > < > bây giờ sự đã dường này < > phận hèn dầu rủi , dầu may tại người . < > giác duyên nghe nói rụng rời < > nửa thương , nửa sợ , bồi hồi chẳng xong < > 2075 . rỉ tai mới kể sự lòng : < > ở đây cửa phật là không hẹp gì < > e chăng những sự bất kỳ < > để nàng cho đến thế thì cũng thương ! < > lánh xa trước liệu tìm đường < > 2080 . ngồi chờ nước đến , nên dường còn quê ! < > có nhà họ bạc bên kia < > < > am mây quen lối đi về dầu hương < > nhắn sang , dặn hết mọi đường < > dọn nhà hãy tạm cho nàng trú chân < > 2085 . những mầng được chốn an thân < > vội vàng nào kịp tính gần tính xa < > nào ngờ cũng tổ bợm già < > bạc bà học với tú bà đồng môn ! < > thấy nàng mặn phấn , tươi son < > 2090 . mầng thầm được buổi bán buôn có lời < > hư không đặt để nên lời < > nàng đà lớn sự rụng rời lắm phen < > < > mụ càng xua đuổi cho liền < > lấy lời hung hiểm , ép duyên châu trần < > 2095 . rằng : nàng muôn dặm một thân < > lại mang lấy tiếng dữ gần , lành xa < > khéo oan gia , của phá gia ! < > còn ai dám chứa vào nhà nữa đây ? < > kíp toan kiếm chốn xe dây < > 2100 . không dưng chưa dễ mà bay đàng trời ! < > nơi gần thì chẳng tiện nơi < > nơi xa thì chẳng có người nào xa < > < > này chàng bạc hạnh cháu nhà < > cùng trong thân thích ruột rà , chẳng ai < > 2105 . cửa nhà buôn bán châu thai < > thực thà có một , đơn sai chẳng hề < > thế nào nàng cũng phải nghe < > thành thân rồi sẽ liệu về châu thai < > bấy giờ ai lại biết ai < > 2110 . dầu lòng bể rộng , sông dài thênh thênh < > nàng dầu quyết chẳng thuận tình < > trái lời nẻo trước , lụy mình đến sau ! < > < > nàng càng mặt ủ mày chau < > càng nghe mụ nói , càng đau như rần < > 2115 . nghĩ mình túng đất , sẩy chân < > thế cùng , nàng mới xa gần thở than : < > thiếp như con én lạc đàn < > phải cung , rày đã sợ làn cây cong < > cùng đường dầu tính chữ tòng < > 2120 . biết người , biết mặt , biết lòng làm sao ? < > nữa khi muôn một thế nào < > bán hùm buôn sói , chắc vào lưng đâu ? < > < > dầu ai lòng có sở cầu < > tâm minh , xin quyết với nhau một lời < > 2125 . chứng minh có đất có trời < > bấy giờ vượt bể , ra khơi quản gì ! < > được lời mụ mới ra đi < > mách tin họ bạc tức thì sắm sanh < > một nhà dộn dịp linh đình < > 2130 . quét sân , đặt trác , rửa bình , thắp nhang < > bạc sinh quì xuống vội vàng < > quá lời nguyện hết thành hoàng , thổ công < > trước sân lòng đã giãi lòng < > < > trong màn làm lễ tơ hồng kết duyên < > 2135 . thành thân , mới rước xuống thuyền < > thuận buồm một lá , xuôi miền châu thai < > thuyền vừa đỗ bến thảnh thơi < > bạc sinh lên trước tìm nơi mọi ngày < > cũng nhà hành viện xưa nay < > 2140 . cũng phường bán thịt , cũng tay buôn người < > xem người , định giá , vừa rồi < > mối hàng một , đã ra mười thì buông < > mượn người , thuê kiệu , rước nàng < > < > bạc đem mặt bạc , kiếm đường cho xa < > 2145 . kiệu hoa đặt trước thềm hoa < > bên trong thấy một mụ ra vội vàng < > đưa nàng vào lạy gia đường < > cũng thần mày trắng , cũng phường lầu xanh ! < > thoắt trông nàng đã biết tình < > 2150 . chim lồng khôn lẽ cất mình bay cao < > chém cha cái số hoa đào < > gỡ ra rồi lại buộc vào như chơi ! < > nghĩ đời mà ngán cho đời ! < > < > tài tình chi lắm cho trời đất ghen ! < > 2155 . tiếc thay nước đã đánh phèn < > mà cho bùn lại vẩn lên mấy lần ! < > hồng quân với khách hồng quần < > đã xoay đến thế còn vần chưa tha < > lỡ từ lạc bước , bước ra < > 2160 . cái thân liệu những từ nhà liệu đi < > đầu xanh đã tội tình gì < > má hồng đến quá nửa thì chưa thôi ? < > biết thân chạy thẳng khỏi trời < > cũng liều mặt phấn cho rồi ngày xanh . < > < > 2165 . lần thâu gió mát trăng thanh < > bỗng đâu có khách biên đình sang chơi < > râu hùm , hàm én , mày ngài < > vai năm tấc rộng , thân mười thước cao < > đường đường một đấng anh hào < > 2170 . côn quyền hơn sức , lược thao gồm tài < > đội trời đạp đất ở đời < > họ từ tên hải , vốn người việt đông < > giang hồ quen thói vẫy vùng < > gươm đàn nửa gánh , non sông một chèo < > < > 2175 . qua chơi thấy tiếng nàng kiều < > tấm lòng nhi nữ cũng xiêu anh hùng < > thiếp danh đưa đến lầu hồng < > hai bên cùng liếc , hai lòng cùng ưa < > từ rằng : tâm phúc tương cờ < > 2180 . phải người trăng gió vật vờ hay sao ? < > bấy lâu nghe tiếng má đào < > mắt xanh chẳng để ai vào , có không ? < > một đời được mấy anh hùng < > bõ chi cá chậu chim lồng mà chơi ? < > 2185 . nàng rằng : người dạy quá lời < > < > thân này còn dám coi ai làm thường ! < > chút riêng chọn đá thử vàng < > biết đâu mà gửi can tràng vào đâu ? < > còn như vào trước ra sau < > 2190 . ai cho kén chọn vàng thau tại mình ? < > từ rằng : lời nói hữu tình ! < > khiến người lại nhớ câu bình nguyên quân < > lại đây xem lại cho gần < > phỏng tin được một vài phần hay không ? < > 2195 . thưa rằng : lượng cả bao dung < > < > tấn dương được thấy mây rồng có phen < > rộng thương cỏ nội , hoa hèn < > chút thân bèo bọt dám phiền mai sau . < > nghe lời vừa ý , gật đầu < > 2200 . cười rằng : tri kỷ trước sau mấy người ? < > khen cho con mắt tinh đời < > anh hùng , đoán giữa trần ai mới già ! < > một lời đã biết đến ta < > muôn chung , nghìn tứ , cũng là có nhau ! < > 2205 . hai bên ý hợp tâm đầu < > < > khi thân , chẳng lựa là cầu mới thân ! < > ngỏ lời nói với băng nhân < > tiền trăm lại cứ nguyên ngân phát hoàn < > buồng riêng sửa chốn thanh nhàn < > 2210 . đặt giường thất bảo , vây màn bát tiên < > trai anh hùng , gái thuyền quyên < > phỉ nguyền sánh phượng , đẹp duyên cưỡi rồng < > nửa năm hương lửa đương nồng < > trượng phu thoắt đã động lòng bốn phương < > 2215 . trông vời trời bể mênh mang < > < > thanh gươm , yên ngựa , lên đàng thẳng rong < > nàng rằng : phận gái chữ tòng < > chàng đi , thiếp cũng một lòng xin đi . < > từ rằng : tâm phúc tương tri < > 2220 . sao không thoát khỏi nữ nhi thường tình ? < > bao giờ mười vạn tinh binh < > tiếng chiêng dậy đất , bóng tinh rợp đường ; < > làm cho rõ mặt phi thường < > bấy giờ ta sẽ rước nàng nghi gia < > 2225 . bằng nay bốn bể không nhà < > < > theo càng thêm bận , biết là đi đâu ? < > đành lòng chờ đón ít lâu < > chầy chăng là một năm sau vội gì ? < > quyết lời dứt áo ra đi < > 2230 . gió đưa bằng tiện đến kỳ dặm khơi < > nàng thì chiếc bóng song mai < > đêm thâu đằng đẵng , nhặt cài then mây < > sân rêu chẳng vẽ dấu giày , < > cỏ cao hơn thước , liễu gày vài phân < > 2235 . đoái thương muôn dặm tử phần < > < > hồn quê theo ngọn mây tần xa xa < > xót thay huyên cỗi , xuân già < > tấm lòng thương nhớ biết là có nguôi ? < > chốc là mười mấy năm trời < > 2240 . còn ra khi đã da mồi tóc sương < > tiếc thay chút nghĩa cũ càng < > dẫu lìa ngó ý , còn vương tơ lòng < > duyên em dầu nối chỉ hồng < > may ra khi đã tay bồng tay mang < > 2245 . tấc lòng cố quốc tha hương < > đường kia , nỗi nọ , ngổn ngang bời bời < > < > cánh hồng bay bổng tuyệt vời < > đã mòn con mắt , phương trời đăm đăm < > đêm ngày luống những âm thầm < > 2250 . lửa binh đâu đã ầm ầm một phương < > ngất trời sát khí mơ màng < > đầy sông kình ngạc , chật đường giáp binh < > người quen thuộc , kẻ chung quanh < > nhủ nàng hãy tạm lánh mình một nơi
Hồi 18
https://www.thivien.net/
lục bát
Nguyễn
lục bát
Nguyễn Du
gác quan âm mạo hiểm gặp mặt , < > am văn thù thích ý ngâm thơ . < > ( câu 1915 - 2034 ) < > < > 1915 . có cổ thụ , có sơn hồ < > cho nàng ra đó giữ chùa tụng kinh . < > tàng tàng trời mới bình minh < > hương hoa , ngũ cúng , sắm sanh lễ thường < > đưa nàng đến trước phật đường < > 1920 . tam quy , ngũ giới , cho nàng xuất gia < > áo xanh đổi lấy cà sa < > pháp danh lại đổi tên ra trạc tuyền < > sớm khuya tính đủ dầu đèn < > xuân , thu , cắt sẵn hai tên hương trà < > < > 1925 . nàng từ lánh gót vườn hoa < > dường gần rừng tía , dường xa bụi hồng < > nhân duyên đâu lại còn mong ? < > khỏi điều thẹn phấn , tủi hồng thì thôi < > phật tiền thảm lấp sầu vùi < > 1930 . ngày phò thủ tự , đêm nhồi tâm hương < > cho hay giọt nước cành dương < > lửa lòng tưới tắt mọi đường trần duyên < > nâu sồng từ trở màu thuyền < > sân thu trăng đã vài phen đứng đầu < > < > 1935 . quan phòng , then nhặt , lưới mau < > nói lời trước mặt , rơi châu vắng người < > gác kinh , viện sách , đôi nơi < > trong gang tấc , lại gấp mười quan san < > những là ngậm thở nuốt than < > 1940 . tiểu thư phải buổi vấn an về nhà < > thừa cơ , sinh mới lẻn ra < > xăm xăm đến mé vườn hoa với nàng < > sụt sùi , dở nỗi đoạn tràng < > giọt châu tầm tã đẵm tràng áo xanh < > < > 1945 . đã cam chịu bạc với tình < > chúa xuân để tội một mình cho hoa < > thấp cơ , thua trí đàn bà < > trông vào đau ruột , nói ra ngại lời < > vì ta cho lụy đến người < > 1950 . cát lầm ngọc trắng , thiệt đời xuân xanh ! < > quản chi lên thác xuống ghềnh < > cũng toan sống thác với tình cho xong < > tông đường , chút chửa cam lòng < > nghiến răng bẻ một chữ đồng làm hai < > < > 1955 . thẹn mình đá nát vàng phai < > trăm thân dễ chuộc một lời được sao ? < > nàng rằng : chiếc bách song đào < > nổi chìm cũng mặc lúc nào rủi may < > chút thân quằn quại vũng lầy < > 1960 . sống thừa còn tưởng đến rày nữa sao ? < > cũng liều một giọt mưa đào < > mà cho thiên hạ trông vào cũng hay ! < > xót vì cầm đã bén dây < > chẳng trăm năm , cũng một ngày duyên ta < > < > 1965 . liệu bài mở cửa cho ra < > ấy là tình nặng , ấy là ân sâu ! < > sinh rằng : riêng tưởng bấy lâu < > lòng người nham hiểm , biết đâu mà lường < > nữa khi giông tố phũ phàng < > 1970 . thiệt riêng đấy , cũng lại càng cực đây < > liệu mà xa chạy cao bay < > ái ân ta có ngần này mà thôi ! < > bây giờ kẻ ngược người xuôi < > biết bao giờ lại nối lời nước non ? < > < > 1975 . dẫu rằng sông cạn đá mòn < > con tằm đến thác cũng còn vương tơ ! < > cùng nhau kể lể sau xưa < > nói rồi lại nói , lời chưa hết lời < > mặt trông , tay chẳng nỡ rời < > 1980 . hoa tì đã động tiếng người nẻo xa < > nhận ngừng , nuốt tủi , đứng ra < > tiểu thư đâu đã rẽ hoa bước vào < > cười cười nói nói ngọt ngào < > hỏi chàng mới ở chốn nào lại chơi ? < > < > 1985 . dối quanh , sinh mới liệu lời : < > tìm hoa quá bước , xem người viết kinh . < > khen rằng : bút pháp đã tinh < > so vào với thiếp lan đình nào thua ! < > tiếc thay lưu lạc giang hồ < > 1990 . nghìn vàng thật cũng nên mua lấy tài ! < > thiền trà cạn nước hồng mai < > thong dong nối gót thư trai cùng về < > nàng càng e lệ ủ ê < > rỉ tai , hỏi lại hoa tì trước sau < > 1995 . hoa rằng : bà đến đã lâu < > rón chân đứng nấp độ đâu nữa giờ < > < > rành rành kẽ tóc chân tơ < > mấy lời nghe hết , đã dư tỏ tường < > bao nhiêu đoạn khổ tình thương < > 2000 . nỗi ông vất vả , nỗi nàng thở than < > dặn tôi đứng lại một bên < > chán tai rồi mới bước lên trên lầu . < > nghe thôi kinh hãi xiết đâu < > đàn bà thế ấy , thấy âu một người ! < > 2005 . ấy mới gan ! ấy mới tài ! < > nghĩ càng thêm nỗi sởn gai rụng rời ! < > < > người đâu sâu sắc nước đời < > mà chàng thúc phải ra người bó tay ! < > thực tang bắt được dường này < > 2010 . máu ghen , ai cũng chau mày nghiến răng < > thế mà im chẳng đãi đằng < > chào mời vui vẻ , nói năng dịu dàng ! < > giận dầu ra dạ thế thường < > cười dầu mới thực khôn lường hiểm sâu < > 2015 . thân ta , ta phải lo âu < > miệng hùm , nọc rắn , ở đâu chốn này ! < > < > ví chăng chắp cánh cao bay < > trèo cây lâu cũng có ngày bẻ hoa < > phận bèo bao quản nước sa < > 2020 . lênh đênh đâu nữa cũng là lênh đênh < > chỉn e quê khách một mình < > tay không chưa dễ tìm vành ấm no ! < > nghĩ đi , nghĩ lại quanh co < > phật tiền , sẵn có mọi đồ kim ngân < > 2025 . bên mình giắt để hộ thân < > lần nghe canh đã một phần trống ba < > cất mình qua ngọn tường hoa < > lần đường theo bóng trăng tà về tây . < > < > mịt mù dặm cát đồi cây < > 2030 . tiếng gà điếm nguyệt , dấu giày cầu sương < > canh khuya thân gái dặm trường < > phần e đường sá , phần thương dãi dầu ! < > trời đông vừa rạng ngàn dâu < > bơ vơ nào đã biết đâu là nhà
Hồi 17
https://www.thivien.net/
lục bát
Nguyễn
lục bát
Nguyễn Du
ngậm miệng dám kêu oan , đọa thân địa ngục , < > sao kinh khuây nỗi ức , gửi bóng thuyền am . < > ( câu 1787 - 1914 ) < > < > bốn phương mây trắng một màu < > trông vời cố quốc , biết đâu là nhà ? < > lần lần tháng trọn ngày qua < > 1790 . nỗi gần nào biết đường xa thế này . < > lâm chuy từ thuở uyên bay , < > buồng không , thương kẻ tháng ngày chiếc thân < > mây xanh , trăng mới in ngần < > phấn thừa , hương cũ , bội phần xót xa < > 1795 . sen tàn , cúc lại nở hoa < > sầu dài , ngày ngắn , đông đà sang xuân < > tìm đâu cho thấy cố nhân ? < > lấy câu vận mệnh khuây dần nhớ thương < > trạnh niềm nhớ cảnh gia hương < > 1800 . nhớ quê , chàng lại tìm đường thăm quê < > < > tiểu thư đón cửa dã dề < > hàn huyên vừa cạn mọi bề gần xa < > nhà hương cao cuốn bức là < > buồng trong , truyền gọi nàng ra lạy mầng < > 1805 . bước ra một bước một ngừng < > trông xa , nàng đã tỏ chừng nẻo xa : < > phải rằng nắng quáng , đèn loà < > rõ ràng ngồi đó chẳng là thúc sinh ? < > bấy giờ , tình mới tỏ tình < > 1810 . thôi thôi đã mắc vào vành , chẳng sai ! < > < > chước đâu , có chước lạ đời ! < > người đâu mà lại có người tinh ma ! < > rõ ràng thật lứa đôi ta < > làm cho con ở , chúa nhà đôi nơi ! < > 1815 . bề ngoài thơn thớt nói cười < > mà trong nham hiểm , giết người không dao < > bây giờ đất thấp trời cao < > ăn làm sao , nói làm sao bây giờ ? < > càng trông mặt , càng ngẩn ngơ < > 1820 . ruột tằm đòi đoạn như tơ rối bời < > sợ uy dám chẳng vâng lời < > < > cúi đầu nép xuống sân mai một chiều < > sinh đà phách lạc hồn xiêu : < > thương ôi ! chẳng phải nàng kiều ở đây ? < > 1825 . nhân làm sao đến thế này ? < > thôi thôi ta đã mắc tay ai rồi ! < > sợ quen dám hở ra lời < > khôn ngăn giọt ngọc , sụt sùi nhỏ sa < > tiểu thư trông mặt hỏi tra : < > 1830 . mới về có việc chi mà động dong ? < > sinh rằng : hiếu phục vừa xong < > < > suy lòng trắc dĩ , đau lòng chung thiên ! < > khen rằng : hiếu tử đã nên ! < > tẩy trần , mượn chén giải phiền đêm thu . < > 1835 . vợ chồng chén tạc chén thù < > bắt nàng đứng chực trì hồ hai nơi < > bắt khoan , bắt nhặt , đến lời < > bắt quì tận mặt , bắt mời tận tay < > sinh càng như dại như ngây < > 1840 . giọt dài , giọt ngắn , chén đầy , chén vơi < > ngảnh đi , chợt nói , chợt cười < > < > cáo say , chàng đã giạm bài lảng ra < > tiểu thư vội thét : con hoa ! < > khuyên chàng chẳng cạn thì ta có đòn ! < > 1845 . sinh càng nát ruột tan hồn < > chén mời , phải ngậm bồ hòn , ráo ngay ! < > tiểu thư cười nói tỉnh say < > chửa xong cuộc rượu , lại bày trò chơi < > rằng : hoa nô đủ mọi tài < > 1850 . bản đàn thử giạo một bài chàng nghe ! < > nàng đà tán hoán , tê mê < > < > vâng lời , ra trước bình the vặn đàn < > bốn dây như khóc , như than < > khiến người trên tiệc cũng tan nát lòng ! < > 1855 . cũng trong một tiếng tơ đồng < > người ngoài cười nụ , người trong khóc thầm < > giọt châu lã chã khôn cầm < > cúi đầu , chàng những gạt thầm giọt sương < > tiểu thư lại thét lấy nàng : < > 1860 . cuộc vui gẩy khúc đoạn tràng ấy chi ? < > sao chẳng biết ý tứ gì ? < > < > cho chàng buồn bã , tội thì tại ngươi ! < > sinh càng thảm thiết bồi hồi < > vội vàng gượng nói , gượng cười cho qua < > 1865 . giọt rồng canh đã điểm ba < > tiểu thư nhìn mặt , dường đà cam tâm < > lòng riêng tấp tểnh mừng thầm : < > vui này đã bõ đau ngầm xưa nay ! < > sinh thì gan héo , ruột đầy < > 1870 . nỗi lòng , càng nghĩ càng cay đắng lòng < > người vào chung gối loan phòng < > < > nàng ra tựa bóng đèn giong canh dài < > bây giờ mới rõ tăm hơi < > máu ghen , đâu có lạ đời nhà ghen ! < > 1875 . chước đau rẽ thúy chia uyên ! < > ai ra đường nấy , ai nhìn được ai < > bây giờ một vực một trời < > hết điều khinh trọng , hết lời thị phi < > nhẹ như bấc , nặng như chì < > 1880 . gỡ cho ra nữa , còn gì là duyên ! < > lỡ làng chút phận thuyền quyên < > bể sâu , sóng cả , có tuyền được vay ? < > một mình âm ỷ đêm chầy < > đĩa dầu vơi , nước mắt đầy năm canh < > < > 1885 . sớm khuya hầu hạ đài dinh < > tiểu thư chạm mặt , dè tình hỏi tra < > lựa lời , nàng mới thưa qua : < > phải khi mình lại xót xa nỗi mình . < > tiểu thư hỏi lại thúc sinh : < > 1890 . cậy chàng tra lấy thực tình cho nao ! < > sinh đà rát ruột như bào < > nói ra chẳng tiện , trông vào chẳng đang ! < > những e lại lụy đến nàng < > đánh liều mới sẽ lựa đường hỏi tra < > < > 1895 . cúi đầu quì trước sân hoa < > thân cung nàng mới dâng qua một tờ < > diện tiền trình với tiểu thư < > thoắt xem dường có ngẩn ngơ chút tình < > liền tay trao lại thúc sinh < > 1900 . rằng : tài nên trọng , mà tình nên thương ! < > ví chăng có số giàu sang < > giá này dẫu đúc nhà vàng cũng nên ! < > bể trần , chìm nỗi thuyền quyên < > hữu tài , thương nỗi vô duyên lạ đời ! < > < > 1905 . sinh rằng : thật có như lời < > hồng nhan bạc mệnh , một người nào vay < > nghìn xưa âu cũng thế này < > từ bi âu liệu bớt tay mới vừa . < > tiểu thư rằng : ý trong tờ < > 1910 . rắp đen mệnh bạc , xin nhờ cửa không < > thôi thì thôi , cũng chiều lòng < > cũng cho nghỉ nghị trong vòng bước ra < > sẵn quan âm các vườn ta < > có cây trăm thước , có hoa bốn mùa .
Hồi 16
https://www.thivien.net/
lục bát
Nguyễn
lục bát
Nguyễn Du
đổi xác trao thây , quân ưng khuyển lộn xòng lắm kế , < > đang bà hóa tớ , kiếp hồng nhan đày đọa thăm đường . < > ( câu 1607 - 1786 ) < > < > thưa nhà huyên hết mọi tình < > nỗi chàng ở bạc , nỗi mình chịu đen < > < > nghĩ rằng : ngứa ghẻ hờn ghen < > 1610 . xấu chàng mà có ai khen chi mình ! < > vậy nên ngảnh mặt làm thinh < > mưu cao vốn đã rắp ranh những ngày < > lâm chuy đường bộ tháng chầy < > mà đường hải đạo sang ngay thì gần < > 1615 . dọn thuyền lựa mặt gia nhân < > hãy đem dây xích buộc chân nàng về < > làm cho , cho mệt , cho mê < > làm cho đau đớn , ê chề cho coi ! < > < > trước cho bỏ ghét những người < > 1620 . sau cho để một trò cười về sau ! < > phu nhân khen chước rất mầu < > chiều con , mới dạy mặc dầu ra tay < > sửa sang buồm gió , lèo mây < > khuyển , ưng lại lựa một bầy côn quang < > 1625 . dặn dò hết các mọi đường < > thuận phong một lá , vượt sang bên tề < > < > nàng từ chiếc bóng song the < > đường kia nỗi nọ như chia mối sầu < > bóng dâu đã xế ngang đầu < > 1630 . biết đâu ấm lạnh , biết đâu ngọt bùi < > tóc thề đã chấm ngang vai < > nào lời non nước , nào lời sắt son < > sắn bìm chút phận cỏn con < > khuôn duyên biết có vuông tròn cho chăng ? < > 1635 . thân sao nhiều nỗi bất bằng < > liều như cung quảng ả hằng , nghĩ nau ! < > < > đêm thu gió lọt song đào < > nửa vành trăng khuyết , ba sao giữa trời < > nén hương đến trước thiên đài < > 1640 . nỗi lòng khấn chứa cạn lời vân vân ... < > dưới hoa dậy lũ ác nhân < > ầm ầm khốc quỷ , kinh thần mọc ra < > đầy sân gươm tuốt sáng loà < > thất kinh nàng chửa biết là làm sao < > 1645 . thuốc mê đâu đã tưới vào < > mơ màng như giấc chiêm bao biết gì ! < > vực ngay lên ngựa tức thì < > < > phòng đào viện sách , bốn bề kửa dong ; < > sẵn thây vô chủ bên sông < > 1650 . đem vào để đó lận sòng ai hay < > tôi đòi phách lạc , hồn bay < > pha càn bụi cỏ , gốc cây ẩn mình < > thúc ông nhà cũng gần quanh < > chợt trông ngọn lửa , thất kinh rụng rời < > 1655 . tớ thầy chạy thẳng đến nơi < > tơi bời tưới lửa tìm người lao xao < > gió cao , ngọn lửa càng cao < > tôi đòi tìm đủ , nàng nào thấy đâu ! < > < > hớt hơ , hớt hãi , nhìn nhau < > 1660 . giếng sâu , bụi rậm , trước sau tìm quàng ; < > chạy vào chốn cũ phòng hương < > trong tro , thấy một đống xương cháy tàn < > ngay tình ai biết mưu gian < > hẳn nàng , thôi lại còn bàn rằng ai ! < > 1665 . thúc ông sụt sùi ngắn dài < > nghĩ con vắng vẻ , thương người nết na < > di hài nhặt sắp về nhà < > nào là khâm liệm , nào là tang trai < > < > lễ thường đã đủ một hai < > 1670 . lục trình chàng cũng đến nơi bấy giờ < > bước vào chốn cũ lầu thư < > tro than một đống , nắng mưa bốn tường < > sang nhà cha , tới trung đường < > linh sàng , bài vị , thờ nàng ở trên < > 1675 . hỡi ôi ! nói hết sự duyên < > tơ tình đứt ruột , lửa phiền cháy gan < > gieo mình vật vã khóc than : < > con người thế ấy , thác oan thế này ! < > < > chắc rằng mai trúc lại vầy < > 1680 . ai hay vĩnh quyết là ngày đưa nhau ! < > thương càng nghĩ , nghĩ càng đau < > dễ ai rấp thảm , quạt sầu cho khuây < > gần miền nghe có một thầy < > phi phù trí quỷ , cao tay thông huyền < > 1685 . trên tam đảo , dưới cửu tuyền < > tìm đâu thì cũng biết tin rõ ràng < > sắm sanh lễ vật rước sang < > xin tìm cho thấy mặt nàng hỏi han < > < > đạo nhân phục trước tĩnh đàn < > 1690 . xuất thần giây phút chưa tàn nén hương < > trở về minh bạch nói tường : < > mặt nàng chẳng thấy , việc nàng đã tra : < > người này nặng kiếp oan gia < > còn nhiều nợ lắm , sao đà thác cho ! < > 1695 . mệnh cung đang mắc nạn to < > một năm nữa mới thăm dò được tin < > hai bên giáp mặt chiền chiền < > muốn nhìn mà chẳng được nhìn lạ thay ! < > < > nghe lời nói , lạ dường này ! < > 1700 . sự nàng đã thế , lời thầy dám tin ? < > chẳng qua đồng cốt quàng xiên < > người đâu mà lại thấy trên cõi trần ? < > tiếc hoa những ngậm ngùi xuân < > thân này dễ lại mấy lần gặp tiên ! < > 1705 . nước trôi hoa rụng đã yên < > hay đâu địa ngục ở miền nhân gian ! < > < > khuyển , ưng đã dắt mưu gian < > vực nàng đưa xuống để an dưới thuyền < > buồm cao , lèo thẳng cánh suyền < > 1710 . đè chừng huyện tích , băng miền vượt sang < > dỡ đò , lên trước sảnh đường < > khuyển , ưng , hai đứa nộp nàng dâng công < > vực nàng tạm xuống môn phòng < > hãy còn thiêm thiếp giấc nồng chưa phai < > 1715 . hoàng lương chợt tỉnh hôn mai < > cửa nhà đâu mất , lâu đài nào đây ? < > < > bàng hoàng giở tỉnh giở say < > sảnh đường mảng tiếng đòi ngay lên hầu < > a hoàn liền xuống giục mau < > 1720 . hãi hùng nàng mới theo sau một người < > ngước trông tòa rộng , dãy dài < > thiên quang trủng tể có bài treo trên < > ban ngày , sáp thắp hai bên < > giữa giường thất bảo , ngồi trên một bà < > 1725 . gạn gùng ngọn hỏi , ngành tra < > sự mình , nàng đã cứ mà gửi thưa < > < > bất tình nổi trận mây mưa < > dức rằng : những giống bờ thờ quen thân ! < > con này chẳng phải thiện nhân < > 1730 . chẳng màu trốn chúa , thì quân lội chồng < > ra tuồng mèo mả gà đồng < > ra tuồng lúng túng chẳng xong bề nào < > đã đem mình bán cưa tao < > lại còn khủng khỉnh làm cao thế này ! < > 1735 . nào là gia pháp nọ bay ! < > hãy cho ba chục , biết tay một lần ! < > < > a hoàn trên dưới dạ rân < > dẫu rằng trăm miệng khôn phân lẽ nào ! < > trúc côn ra sức đập vào < > 1740 . thịt nào chẳng nát , gan nào chẳng kinh ! < > xót thay đào lý một cành < > một phen mưa gió tan tành một phen ! < > hoa nô , truyền dạy đổi tên < > buồng the , dạy ép vào phiên thị tỳ < > 1745 . ra vào theo lũ thanh y < > dãi đầu tóc rối , da chì quản bao ! < > quản gia có một mụ nào < > < > thấy người , thấy nết , ra vào mà thương < > khi chè chén , khi thuốc thang < > 1750 . đem lời phương tiện mở đường hiếu sinh < > dạy rằng : may rủi đã đành < > liễu bồ mình giữ lấy mình cho hay < > cũng là oan nghiệp chi đây < > sa cơ mới đến thế này , chẳng dung < > 1755 . ở đây tai vách mạch dừng < > thấy ai người cũ cũng đừng nhìn chi < > kẻo khi sấm sét bất kỳ < > < > con ong , cái kiến , kêu gì được oan ! < > nàng càng giọt ngọc như chan < > 1760 . nỗi lòng luống những bàn hoàn niềm tây < > phong trần kiếp đã chịu đày < > lầm than , lại có thứ này bằng hai ! < > phận sao bạc chẳng vừa thôi ? < > khăng khăng buộc mãi lấy người hồng nhan ! < > 1765 . đã đành túc trái tiền oan < > cũng liều ngọc nát , hoa tàn mà chi ! < > những là nương náu qua thì < > < > tiểu thư phải buổi mới về ninh gia < > mẹ con trò chuyện lân la < > 1770 . phu nhân mới gọi nàng ra dạy lời : < > tiểu thư dưới trướng thiếu người < > cho về bên ấy , theo đòi lầu trang . < > lĩnh lời , nàng mới theo sang < > biết đâu địa ngục , thiên đường là đâu ? < > 1775 . sớm khuya khăn mặt , lược đầu < > phận con hầu , giữ con hầu , dám sai ! < > phải đêm êm ả chiều trời < > < > trúc tơ , hỏi đến nghề chơi mọi ngày < > lĩnh lời , nàng mới lựa dây < > 1780 . nỉ non thánh thót , dễ say lòng người < > tiểu thư xem cũng thương tài < > khuôn uy dường cũng bớt vài bốn phân < > cửa người đày đọa chút thân < > sớm năn nỉ bóng , đêm ngơ ngẩn lòng < > 1785 . lâm chuy chút nghĩa đèo bòng < > nước bèo để chữ tương phùng kiếp sau !
Hồi 15
https://www.thivien.net/
lục bát
Nguyễn
lục bát
Nguyễn Du
bao nỗi yêu thương , chia ly sao nỡ ? < > tấm lòng ghen tức , bưng kín ai hay ? < > ( câu 1467 - 1606 ) < > < > bày hàng cổ xúy xôn xao < > song song đưa tới trướng đào sánh đôi < > thương vì hạnh , trọng vì tài < > 1470 . thúc ông thôi cũng dẹp lời phong ba < > huệ lan sực nức một nhà < > từng cay đắng lại mặn mà hơn xưa < > mảng vui rượu sớm cờ trưa < > đào đà phai thắm , sen vừa nảy xanh < > 1475 . trướng hồ vắng vẻ đêm thanh < > e tình , nàng mới bày tình riêng chung : < > phận bồ từ vẹn chữ tòng < > đổi thay nhạn yến đã hòng đầy niên < > tin nhà ngày một vắng tin < > 1480 . mặn tình cát lũy , lạt tình tao khang < > nghĩ ra thật cũng nên đường < > tăm hơi , ai kẻ giữ giàng cho ta ? < > < > trộm nghe kẻ lớn trong nhà < > ở vào khuôn phép . nói ra mối giường < > 1485 . e thay những dạ phi thường < > dễ dò rốn biển , khôn lường đáy sông ! < > mà ta suốt một năm ròng < > thế nào cũng chẳng giấu xong được nào < > bấy chầy chưa tỏ tiêu hao < > 1490 . hoặc là trong có làm sao chăng là ? < > xin chàng liệu kíp lại nhà < > trước người đẹp ý , sau ta biết tình < > < > đêm ngày giữ mực giấu quanh < > rày lần , mai lữa , như hình chưa thông ! < > 1495 . nghe lời khuyên nhủ thong dong < > đành lòng sinh mới quyết lòng hồi trang < > rạng ra gửi đến xuân đường < > thúc ông cũng rội giục chàng ninh gia < > tiễn đưa một chén quan hà < > 1500 . xuân đình thoát đã dạo ra cao đình < > sông tần một giải xanh xanh < > lôi thôi bờ liễu mấy cành dương quan < > < > cầm tay dài ngắn thở than < > chia phôi ngừng chén , hợp tan nghẹn lời < > 1505 . nàng rằng : non nước xa khơi < > sao cho trong ấm thì ngoài mới êm < > dễ loà yếm thắm trôn kim < > làm chi bưng mắt bắt chim khó lòng ! < > đôi ta chút nghĩa đèo bòng < > 1510 . đến nhà , trước liệu nói sòng cho minh < > dầu khi sóng gió bất tình < > lớn ra uy lớn , tôi đành phận tôi < > < > hơn điều giấu ngược , giấu xuôi < > lại mang những việc tầy trời đến sau < > 1515 . thương nhau xin nhớ lời nhau < > năm chầy cũng chẳng đi đâu mà chầy ! < > chén đưa nhớ bữa hôm nay < > chén mừng xin đợi ngày này năm sau . < > người lên ngựa , kẻ chia bào < > 1520 . rừng phong , thu đã nhuốm màu quan san < > dặm hồng bụi cuốn chinh an < > trông người đã khuất mấy ngàn dâu xanh < > < > người về chiếc bóng năm canh < > kẻ đi muôn dặm một mình xa xôi < > 1525 . vầng trăng ai xẻ làm đôi ? < > nửa in gối chiếc , nửa soi dặm trường < > < > kể chi những nỗi dọc đường < > buồng trong này nỗi chủ trương ở nhà < > vốn dòng họ hoạn danh gia < > 1530 . con quan lại bộ tên là hoạn thư < > duyên đằng thuận nẻo gió đưa < > cùng chàng kết tóc xe tơ những ngày < > ở ăn thì nết cũng hay < > nói điều ràng buộc thì tay cũng già < > 1535 . từ nghe vườn mới thêm hoa < > miệng người đã lắm , tin nhà thì không < > lửa tâm càng giập càng nồng < > < > trách người đen bạc ra lòng trăng hoa < > ví bằng thú thật cùng ta < > 1540 . cũng dong kẻ dưới mới là lượng trên < > dại chi chẳng giữ lấy nền < > tốt chi mà rước tiếng ghen vào mình ? < > lại còn bưng bít giấu quanh < > làm chi những thói trẻ ranh nực cười ! < > 1545 . tính rằng cách mặt , khuất lời < > giấu ta , ta cũng liệu bài giấu cho < > lo gì việc ấy mà lo < > kiến trong miệng chén có bò đi đâu ? < > làm cho nhìn chẳng được nhau < > 1550 . làm cho đầy đọa cất đầu chẳng lên ! < > làm cho trông thấy nhãn tiền < > cho người thăm ván , bán thuyền , biết tay ! < > nỗi lòng kín chẳng ai hay < > ngoài tai để mặc gió bay mái ngoài < > 1555 . tuần sau bỗng thấy hai người < > mách tin , ý cũng liệu bài tâng công < > tiểu thư nổi giận đùng đùng : < > gớm tay thêu dệt ra lòng trêu ngươi ! < > < > chồng tao nào phải như ai < > 1560 . điều này hẳn miệng những người thị phi ! < > vội vàng xuống lệnh ra uy < > đứa thì vả miệng , đứa thì bẻ răng < > trong ngoài kín mít như bưng < > nào ai còn dám nói năng một lời ! < > 1565 . buồng đào khuya sớm thảnh thơi < > ra vào một mực nói cười như không < > đêm ngày lòng những giận lòng < > sinh đà về đến lầu hồng , xuống yên < > < > lời tan hợp , nỗi hàn huyên < > 1570 . chữ tình càng mặn , chữ duyên càng nồng < > tẩy trần vui chén thong dong < > nỗi lòng , ai ở trong lòng mà ra ? < > chàng về xem ý tứ nhà < > sự mình cũng rắp lân la giãi bày < > 1575 . mấy phen cười nói tỉnh say < > tóc tơ bất động mảy may sự tình < > nghĩ : đà bưng kín miệng bình < > nào ai có khảo mà mình lại xưng ? < > < > những là e ấp dùng dằng < > 1580 . rút dây sợ nữa động rừng , lại thôi < > có khi vui chuyện mua cười < > tiểu thư lại giở những lời đâu đâu < > rằng : trong ngọc đá vàng thau < > mười phần ta đã tin nhau cả mười < > 1585 . khen cho những miệng rông dài < > bướm ong lại đặt những lời nọ kia < > thiếp dầu vụng , chẳng hay suy < > đã dơ bụng nghĩ , lại bia miệng cười ! < > < > thấy lời thủng thỉnh như chơi < > 1590 . thuận lời , chàng cũng nói xuôi đỡ đòn < > những là cười phấn cợt son < > đèn khuya chung bóng , trăng tròn sánh vai < > thú quê thuần hức bén mùi < > giếng vàng đã rụng một vài lá ngô < > 1595 . chạnh niềm nhớ cảnh giang hồ < > một niềm quan tái , mấy mùa gió trăng < > tình riêng chưa dám rỉ răng < > tiểu thư trước đã liệu chừng nhủ qua : < > < > cách năm , mây bạc xa xa < > 1600 . lâm chuy cũng phải tính mà thần hôn < > được lời như cởi tấc son < > vó câu thẳng ruổi nước non quê người < > long lanh dáy nước in trời < > thành xây khói biếc , non phơi bóng vàng < > 1605 . roi câu vừa gióng dặm trường < > xe hương nàng cũng thuận đường quy ninh .
Hồi 14
https://www.thivien.net/
lục bát
Nguyễn
lục bát
Nguyễn Du
vệ hoa dương , trí lừa mụ mã , < > thúc kỳ tâm , duyên kết nàng kiều . < > ( câu 1367 - 1466 ) < > < > cùng nhau căn dặn đến điều < > chỉ non , thề bể , nặng gieo đến lời < > nỉ non đêm ngắn tình dài < > 1370 . ngoài hiên thỏ đã non đoài ngậm gương < > mượn điều trúc viện thừa lương < > rước về hãy tạm giấu nàng một nơi < > chiến hòa , sắp sẵn hai bài < > cậy người thầy thợ , mượn người dò la < > 1375 . bán tin đến mụ tú bà < > < > thua cơ , mụ cũng cầu hòa , dám sao < > rõ ràng của dẫn tay trao < > hoàn lương một thiếp , thân vào cửa công < > công tư đôi lẽ đều xong < > 1380 . gót tiên phút đã thoát vòng trần ai < > một nhà sum hợp trúc mai < > càng sâu nghĩa bể , càng dài tình sông < > hương càng đượm , lửa càng nồng < > càng xôi vẻ ngọc , càng lồng màu sen < > < > 1385 . nửa năm hơi tiếng vừa quen < > sân ngô cành biếc đã chen lá vàng < > giậu thu vừa nảy giò sương < > gối yên đã thấy xuân đường đến nơi < > phong lôi nổi trận bời bời < > 1390 . nặng lòng e ấp , tính bài phân chia < > quyết ngay biện bạch một bề < > dạy cho má phấn lại về lầu xanh < > thấy lời nghiêm huấn rành rành < > đánh liều sinh mới lấy tình nài kêu < > < > 1395 . rằng : con biết tội đã nhiều < > dẫu rằng sấm sét búa rìu cũng cam < > trót vì tay đã nhúng chàm < > dại rồi còn biết khôn làm sao đây ! < > cùng nhau vả tiếng một ngày < > 1400 . ôm cầm ai nỡ đứt dây cho đành ? < > lượng trên quyết chẳng thương tình < > bạc đen thôi có tiếc mình làm chi ! < > thấy lời sắt đá tri tri < > sốt gan , ông mới cáo quỳ cửa công < > < > 1405 . đất bằng nổi sóng đùng đùng < > phủ đường sai lá phiếu hồng thôi tra < > cùng nhau theo gót sai nha < > song song vào trước sân hoa lạy quỳ < > trông lên mặt sắt đen sì < > 1410 . lập nghiêm trước đã , ra uy nặng lời < > gã kia dại nết chơi bời < > mà con người thế là người đong đưa < > tuồng gì hoa thải , hương thừa < > mượn màu son phấn đánh lừa con đen ! < > 1415 . suy trong tình trạng bên nguyên < > < > bề nào thì cũng chưa yên bề nào < > phép công chiếu án luận vào < > có hai đường ấy , tính sao mặc mình < > một là cứ phép gia hình < > 1420 . một là lại cứ lầu xanh phó về ! < > nàng rằng : đã quyết một bề < > nhện này vương lấy tơ kia mấy lần ! < > đục trong thân cũng là thân < > yếu thơ , vâng chịu trước sân lôi đình < > 1425 . dạy rằng : cứ phép gia hình ! < > < > ba cây chập lại một cành mẫu đơn < > phận đành chi dám kêu oan < > đào hoen quyên má , liễu tan tác mày < > một sân lầm cát đã đầy < > 1430 . gương lờ nước thủy , mai gầy vóc sương < > nghĩ tình chàng thúc mà thương < > nẻo xa trông thấy lòng càng xót xa < > khóc rằng : oan khốc vì ta ! < > có nghe lời trước , chớ đà lụy sau < > 1435 . cạn lòng chẳng biết nghĩ sâu < > < > để ai trăng tủi , hoa sầu vì ai ? < > phủ đường nghe thoảng vào tai < > động lòng lại gạn đến lời riêng tây < > sụt sùi chàng mới thưa ngay < > 1440 . đầu đuôi kể lại sự ngày cầu thân : < > nàng đà tính trước xa gần < > từ xưa nàng đã biết thân có rày ! < > tại tôi hứng lấy một tay < > để nàng cho đến nỗi này vì tôi ! < > 1445 . nghe lời nói cũng thương lời < > < > dẹp uy mới dạy mở bài giải vi < > rằng : như hẳn có thế thì < > trăng hoa , song cũng thị phi biết điều ! < > sinh rằng : chút phận bọt bèo < > 1450 . theo đòi vả cũng ít nhiều bút nghiên . < > cười rằng : đã thế thì nên ! < > mộc già hãy thử một thiên trình nghề . < > nàng vâng cất bút tay đề < > tiên hoa trình trước án phê xem tường < > 1455 . khen rằng : giá đáng thịnh đường < > tài này sắc ấy nghìn vàng chưa cân ! < > < > thật là tài tử giai nhân < > châu trần còn có châu trần nào hơn ? < > thôi đừng rước dữ cưu hờn < > 1460 . làm chi lỡ nhịp cho đờn ngang cung ? < > đã đưa đến trước cửa công < > ngoài thì là lý , song trong là tình < > dâu con trong đạo gia đình < > thôi thì dẹp nỗi bất bình là xong ! < > 1465 . kíp truyền sắm sửa lễ công < > kiệu hoa cất gió , đuốc hồng điểm sao .
Hồi 13
https://www.thivien.net/
lục bát
Nguyễn
lục bát
Nguyễn Du